Đường Lưu Vũ cũng không tỏ ra yếu thế:
- Tùy ngươi hiểu.
Nam nhân nhìn thẳng vào mắt Đường Lưu Vũ, không khí lập tức trở nên căng thẳng. Ngô Hàm nhìn Đường Lưu Vũ như kẻ ngốc còn Vương Khánh siết chặt nắm đấm. Hành động này đương nhiên không phải là vì lo lắng cho kẻ trước mặt. Hắn chỉ đang tức giận sự yếu kém của bản thân. Đến một kẻ xa lạ từ nơi khác đến còn dám đứng ra chất vấn nam nhân, bảo vệ cho Vương Nhã, còn người làm phụ thân như hắn thì không. Cũng có thể vì Đường Lưu Vũ từ nơi khác đến, không biết Nguyền Thần có bao nhiêu đáng sợ nên mới dám tỏ thái độ với sứ giả của vị đại nhân kia.
Nam nhân cứ giữ biểu cảm đó trong vòng một phút rồi chợt nở nụ cười:
- Không tệ, một kẻ tầm thường cũng dám nhìn thẳng vào ta. Còn dũng cảm hơn đám tự nhận mình là quý tộc này nhiều. Nhưng sự dũng cảm cũng có cái giá của nó, ta chấp nhận dùng mạng sống của ngươi đổi lấy câu trả lời.
Đường Lưu Vũ không hiểu tên này đang nói “mê sảng” cái gì. Dùng mạng của ai đổi lấy câu trả lời? Cách dùng câu từ và ngữ cảnh đều không thích hợp, có phải thần kinh không được ổn định hay không?
Không cần Đường Lưu Vũ cất tiếng hỏi, nam nhân chợt đưa tay về phía trước. Một khối lập phương hình tam giác bốn mặt xuất hiện, nhốt Đường Lưu Vũ vào bên trong. Nam nhân dùng một ngón tay nâng nó lên, bình thản nói:
- Đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diet-nhan/2426794/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.