🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Có lẽ vì quá kích động, Lâm Khiếu Khiếu còn chưa nói hết lời, đã không nhịn được nôn khan.

Kiếp trước ta mới gả vào cửa được vài ngày, Lâm Khiếu Khiếu đã được chẩn đoán mang thai hơn hai tháng.

Tính thời gian thì lúc này chắc hẳn đã có thai rồi.

Cũng nhờ Tiêu phu nhân quá yêu thương đứa con gái này, lúc nào cũng đưa theo bên mình, muốn cho nàng ta mở mang kiến thức, nếu không cũng không thể nào thuận lợi vạch trần được quan hệ giữa bọn họ như vậy.

Thật sự là trời cũng giúp ta.

Ta mỉm cười, trên mặt đầy vẻ quan tâm: "Hoàng thượng, vị nha hoàn này e là đã có thai rồi, nên gọi thái y đến xem thử, nhỡ đâu làm tổn thương cốt nhục của Tiêu tướng quân thì không hay."

Chính bản thân Lâm Khiếu Khiếu cũng không biết mình đã mang thai, trong mắt lóe lên một tia vui mừng không che giấu được.

Chắc là nàng ta nghĩ rằng có đứa bé này rồi, vị trí quý thiếp sẽ nắm chắc trong tay, ngay cả ta - đường đường là công chúa cũng không dám động vào nàng dù chỉ một chút.

Ngu ngốc!

Ta thật sự khó hiểu, Tiêu phu nhân và Tiêu Tấn Ngôn đều yêu chiều Lâm Khiếu Khiếu như vậy, sao chỉ biết cho ăn ngon mặc đẹp mà nuôi, không cho nàng ta đọc nhiều sách một chút, để thông minh hơn một chút?

Lúc này, Tiêu Tấn Ngôn đã kịp phản ứng, không đợi hoàng đế mở miệng liền nhanh chóng nói: "Công chúa hiểu lầm rồi, nha đầu này quanh năm hầu hạ bên cạnh mẫu thân, vi thần cùng nàng ta không có nửa phần quan hệ, sao có thể có cốt nhục được."



Tiêu phu nhân tuy không cam lòng con gái mình bị vứt bỏ trước mặt mọi người, nhưng cũng hiểu rõ nặng nhẹ, vội vàng đứng dậy phụ họa theo: "Lời Trạch nhi nói rất đúng, công chúa chớ nên ăn nói bừa bãi, tùy tiện vu oan cho người khác."

Nghe thấy lời này, ta còn chưa nói gì, Lâm Khiếu Khiếu đã sốt ruột: "Phu nhân, Thiếu tướng quân, sao hai người có thể như vậy..."

Còn chưa nói xong, nàng ta lại do quá kích động mà không nhịn được nôn khan.

“Vị nha hoàn này cứ nhìn Tiêu tướng quân chằm chằm, vừa rồi cũng rõ ràng là phản ứng ốm nghén. Nếu không phải người của Tiêu tướng quân, chẳng lẽ là lén lút dan díu với tên gia đinh hèn hạ nào đó sao?"

Kiếp trước, ta và Lâm Khiếu Khiếu sống chung với nhau nhiều ngày như vậy, nên biết nàng ta là người nham hiểm độc ác nhưng lại không có đầu óc, chỉ cần vài câu nói là có thể chọc giận.

Quả nhiên, Lâm Khiếu Khiếu "xoẹt" một cái xông tới, chỉ vào mũi ta mà mắng: "Tiện nhân ngươi nói bậy bạ gì đó, ta xé nát..."

Lời còn chưa nói hết, Tiêu Tấn Ngôn đã giáng cho nàng ta một cái tát thật mạnh.

Lâm Khiếu Khiếu cũng không hẳn là ngu ngốc hoàn toàn, sau đó mới kịp phản ứng lại mình đã làm gì, vội vàng quỳ xuống: "Nô tỳ... Nô tỳ..."

“Chia rẽ uyên ương không phải là bản ý của bản công chúa, ngươi không cần oán trách ta.”

Sỉ nhục công chúa là tội danh đại bất kính với hoàng thất, nhưng ta lại không để tâm, chỉ giả vờ đáng thương sợ sệt nhìn hoàng đế: "Hoàng thúc phụ, xin người cho gọi thái y đến bắt mạch cho nàng ta."



Sắc mặt hoàng đế đã khó coi đến đáng sợ, nhưng cũng không thể không xử lý, đành gật đầu đồng ý.

Trong cung tổ chức yến tiệc, để phòng ngừa bất trắc đều có thái y ở bên cạnh hầu hạ.

Nhận được mệnh lệnh của hoàng đế, thái y lập tức tiến lên bắt mạch cho Lâm Khiếu Khiếu.

Hôm nay, thái y hầu hạ bên cạnh là một vị ngự y đức cao vọng trọng, tính tình cương trực công chính, trước mặt mọi người, hoàng đế cũng không thể trắng trợn dặn dò ông ta điều gì.

Vì vậy, ngự y không hề che giấu cho Lâm Khiếu Khiếu, bắt mạch xong liền cung kính nói: "Bẩm báo hoàng thượng, vị cô nương này quả thật đã có thai, đã được một tháng rồi."

Lời vừa nói ra, cả sảnh đường kinh ngạc.

Nam nhân dòng dõi quyền quý trước khi cưới chính thất có thông phòng thị tỳ là chuyện rất bình thường, nhưng sau khi ân ái đều phải uống thuốc tránh thai, tuyệt đối sẽ không cho phép các nàng ta sinh con trước chính thất.

Chuyện nàng ta mang thai, không cần nghĩ cũng biết là do Tiêu phu nhân và Tiêu Tấn Ngôn dung túng.

Tiêu Tấn Ngôn hình như không ngờ tới ta lại có thể suy nghĩ chu đáo như vậy, nhất thời không biết nên ứng phó thế nào.

Ta quay đầu lại, thản nhiên nhìn hắn: "Tiêu tướng quân còn có lời gì muốn nói không? Nếu đứa bé trong bụng thị nữ này không phải cốt nhục của ngài, vậy thì việc nàng ta nhiều lần bất kính với bản công chúa, sẽ phải bị đánh bằng trượng theo cung quy đấy."

Trượng hình trong cung, cho dù chỉ là trách phạt nhỏ, cũng tuyệt đối không phải là điều mà một nữ tử yếu đuối đang mang thai có thể chịu đựng được, rất dễ dàng sẽ một xác hai mạng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.