Hoàng vị được truyền cho tam hoàng tử, chính là tam thúc của ta.
Sau khi tam thúc đăng cơ, vì muốn tỏ ra mình là một vị vua nhân từ, đã phá lệ sắc phong ta làm công chúa, nuôi dưỡng trong cung.
Nói là công chúa, nhưng cũng chỉ là hư danh.
Ai cũng biết ta không có ai để dựa dẫm, lại còn là huyết mạch duy nhất của tiên Thái tử, bị tân đế kiêng dè, quả thật là một củ khoai lang bỏng tay.
Ngày đó Tiêu Tấn Ngôn cầu thân ta, ai cũng nghĩ hắn yêu ta tha thiết, mới có thể bất chấp tất cả mà đón nhận ta.
Nào ngờ đâu, tất cả những điều này chẳng phải vì yêu, mà là vì hắn ta cần một tiểu thư khuê các không có nhà mẹ đẻ làm chỗ dựa.
Như vậy, vừa giữ được thể diện cho gia tộc quyền quý, lại vừa có thể mặc sức chà đạp ta, không sợ ta làm gì Lâm Khiếu Khiếu.
Thật là toan tính thâm độc!
Mật thám của hoàng đế ở khắp mọi nơi, chắc chắn bọn họ biết rõ chuyện bẩn thỉu của Trấn quốc phủ Tướng Quân, chỉ là thuận nước đẩy thuyền, mượn tay bọn họ chà đạp ta đến c.h.ế.t mà thôi.
Không ngờ, ta lại được sống lại.
Lời Tiêu Tấn Ngôn vừa dứt, ánh mắt của tất cả mọi người trong đại điện đều đồng loạt đổ dồn về phía ta.
Tiêu Tấn Ngôn tay nắm binh quyền, lại vừa thắng trận trở về, đang là lúc xuân phong đắc ý, vậy mà lại để mắt đến ta - một đứa trẻ mồ côi có thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diet-dich/3737541/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.