Thấy điện hạ quay về còn ôm theo Tuyết Kiều, Chính Khả Xuân và Phùng Xuân đang lo lắng liền cùng tiến lên đón “ điện hạ, Tuyết Kiều cô nương sao vậy?”
“Chính Khả Xuân tỷ tỷ, Phùng Xuân, ta không sao, chỉ là hai cái chân không nghe lời, dù thế nào cũng không làm cho ta có thể đi đứng thoải mái được, nên đành để Địch Tu Tư ôm về”
” A! sao đang hảo hảo đột nhiên chân lại đau như vậy? điện hạ, mau gọi Chiêu điệp y đến khám cho Tuyết Kiều cô nương đi” Chính Khả Xuân vẫn rất khẩn trương.
Địch Tu Tư không biết nói gì, không thể nói rằng trước giờ Tuyết Kiều vốn không có chân mà dùng đuôi cá để di chuyển, hơn nữa chân của nàng đã để cho một nam nhân không rõ lai lịch nhìn thấy là đủ lắm rồi, chẳng lẽ còn muốn để cho nam nhân khác nhìn nữa sao?
“Ân, Chính Khả Xuân tỷ tỷ không cần lo lắng, hôm nay ta sẽ học cách bước đi lần nữa, qua vài ngày nữa là sẽ tốt hơn thôi” Tuyết Kiều vội vàng trấn an.
” Thật sự không có việc gì sao? Vậy là tốt rồi! Điện hạ vừa rồi tổng quản có đến đây, nói hiện tại trong tộc không có ai bị mất tích nữa, nhưng hắn có dặn khi người trở về thì thỉnh người đến đại sảnh nghị sự”
Địch Tu Tư gật gật đầu,” Vậy là tốt rồi!” rồi cúi đầu nói với Tuyết Kiều “ Tuyết Kiều, ta trước đưa ngươi vào phòng, ta phải đến đại sảnh nghị sự, chậm một chút sẽ trở về dạy ngươi cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diep-vuong-hoac-ai-diep-vuong-dich-nhan-ngu-tan-nuong/2160813/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.