Khỏa bọt nước trong suốt trong mắt Tuyết Kiều không còn nữa, Địch Tu Tư chăm chú quan sát từng biểu tình của nàng, vẻ mặt bất an cũng thả lỏng hơn “ Tuyết Kiều, ngươi thích cái giường này thì ta sẽ đưa cho ngươi, ngay cả tẩm cung này cũng dành cho ngươi ở, ta đi nơi khác, dù sao trong Huyễn Điệp tộc vẫn còn rất nhiều cung điện”
“Không sao, giường này đủ lớn, nếu ngươi không có chỗ ngủ thì hai người chúng ta cùng ngủ ở đây đi” Tuyết Kiều thấy hắn hào phóng như vậy, ngay cả giường cũng tặng cho nàng, làm cho nàng lại thấy ngại ngùng.
” Cùng nhau ngủ? A! Không, không cần! Không cần, ta thật sự có chỗ ngủ, còn nhiều cung điện cũng không kém gì so với chỗ này” Địch Tu Tư hoảng hốt lắc đầu từ chối
“Những lời ngươi nói vừa rồi đều là giả sao?ngươi vẫn cảm thấy ta rất đáng sợn, không xem ta là bằng hữu đúng không? Thực ra thì người không muốn làm bằng hữu với ta là ngươi đúng không? Ngươi sợ ta ăn ngươi hay là lấy cái đuôi đánh ngươi phải không? Ta cam đoan, ta sẽ không, ta xem ngươi là bằng hữu của ta nên ta sẽ không dùng cái đuôi để đối phó bằng hữu của mình”
Vẻ bi thương vừa mới tan biến lại lần nữa hiện lên trong đáy mắt, Tuyết Kiều nhì Địch Tu Tư đầy hoài nghi và lên án.
Địch Tu Tư trong lòng kêu khổ không ngừng, hắn đâu có sợ cùng nàng ngủ rồi sẽ bị nàng ăn luôn, nhưng hắn cảm thấy hắn không có lý do gì để ngủ cùng nàng. Nhân Ngư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diep-vuong-hoac-ai-diep-vuong-dich-nhan-ngu-tan-nuong/128765/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.