Chương trước
Chương sau
Khỏa bọt nước trong suốt trong mắt Tuyết Kiều không còn nữa, Địch Tu Tư chăm chú quan sát từng biểu tình của nàng, vẻ mặt bất an cũng thả lỏng hơn “ Tuyết Kiều, ngươi thích cái giường này thì ta sẽ đưa cho ngươi, ngay cả tẩm cung này cũng dành cho ngươi ở, ta đi nơi khác, dù sao trong Huyễn Điệp tộc vẫn còn rất nhiều cung điện”
“Không sao, giường này đủ lớn, nếu ngươi không có chỗ ngủ thì hai người chúng ta cùng ngủ ở đây đi” Tuyết Kiều thấy hắn hào phóng như vậy, ngay cả giường cũng tặng cho nàng, làm cho nàng lại thấy ngại ngùng.
” Cùng nhau ngủ? A! Không, không cần! Không cần, ta thật sự có chỗ ngủ, còn nhiều cung điện cũng không kém gì so với chỗ này” Địch Tu Tư hoảng hốt lắc đầu từ chối
“Những lời ngươi nói vừa rồi đều là giả sao?ngươi vẫn cảm thấy ta rất đáng sợn, không xem ta là bằng hữu đúng không? Thực ra thì người không muốn làm bằng hữu với ta là ngươi đúng không? Ngươi sợ ta ăn ngươi hay là lấy cái đuôi đánh ngươi phải không? Ta cam đoan, ta sẽ không, ta xem ngươi là bằng hữu của ta nên ta sẽ không dùng cái đuôi để đối phó bằng hữu của mình”
Vẻ bi thương vừa mới tan biến lại lần nữa hiện lên trong đáy mắt, Tuyết Kiều nhì Địch Tu Tư đầy hoài nghi và lên án.
Địch Tu Tư trong lòng kêu khổ không ngừng, hắn đâu có sợ cùng nàng ngủ rồi sẽ bị nàng ăn luôn, nhưng hắn cảm thấy hắn không có lý do gì để ngủ cùng nàng. Nhân Ngư đơn thuần này rốt cuộc có biết một nam một nữ ngủ cùng giường sẽ phát sin vấn đề gì hay không?
Nhưng với tình hình trước mắt, dù hắn giải thích thế nào thì Tuyết Kiều tuyệt đối sẽ không tin tưởng, ngược lại còn cho rằng hắn tìm lý do, dường như ngoại trừ tạm thời đáp ứng nàng thì hắn không còn cách nào khác.
Cho nên vội vàng nói “ Tuyết Kiều, ngươi hiểu lầm ý của ta, ngươi cũng biết ta có rất nhiều tình nhân cho nên có khi sẽ đến cung điện của các nàng qua đêm, có khi ngươi ngủ say rồi ta mới trở về, nếu lúc đó đánh thức ngươi thì không tốt lắm, sợ ảnh hưởng tới ngươi, cho nên ta mới nói đến nơi khác ở, nếu ngươi kiên trì muốn cùng ta ngủ thì ta đương nhiên đồng ý a.Hơn nữa,Tuyết Kiều đã đáp ứng sẽ không dùng cái đuôi để đối phó với bằng hữu, ta làm sao còn lo lắng chứ”
“Thì ra là như vậy a, những nữ nhân xinh đẹp này đều là tình nhân của ngươi sao? Có giống như ca ca và Dao Quang tỷ tỷ không?” Tuyết Kiều nhíu đôi mày nho nhã, tò mò nhìn Địch Tu Tư
” Ách, không quá giống nhau, Như Mặc và Bắc Dao Quang là phu thê, bọn họ đã thành thân với nhau mà ta với các nàng chỉ là tình nhân, chính là có thể lựa chọn lẫn nhau nhưng không nhất định không phải đối phương thì không thể”
Địch Tu Tư có chút ngượng ngùng khi giải thích cho Tuyết Kiều, hi vọng nàng có thể hiểu được, lại không hi vọng nàng cho rằng hắn là kẻ đào hoa, lăng nhăng. Nếu là trước kia thì hắn sẽ vỗ ngực tự hào về mị lực của mình, là hành vi tạo phúc vĩ đại cho phái nữ…nhưng từ khi nói những lời tổn thương Tuyết Kiều thì hắn không tự giác mà trở nên hạ mình hơn trước mặt nàng, khi nói chuyện cũng cẩn thận hơn.
“Ta không hiểu lắm, bất quá cũng không sao, nếu ngươi ngủ ở chỗ các tình nhân thì cứ việc, nếu lúc nào đó ngươi muốn quay về đây ngủ thì đừng ngại sẽ đánh thức ta, ta ngủ rất say, sẽ không dễ dàng tỉnh, ca ca cũng biết điều đó, trước kia ta đã cùng ca ca ngủ cùng nhau”
Tuyết Kiều thành thực lắc đầu, ngay lập tức muốn nàng hiểu được quan hệ vợ chồng và tình nhân khác nhau thế nào thì quả là khó cho nàng, nhưng không sao, chỉ cần biết rằng Địch Tu Tư không phải vì sợ hãi nàng mà không muốn ngủ cùng nàng thì nàng đã vui vẻ rồi.
Nghe những lời nói ngây ngô của nàng mà Địch Tu Tư đổ mồi hôi lạnh, cảm giác vô lực cũng tăng lên nhưng không có gào thét với nàng như trước mà gật đầu nhận mệnh “ vậy được rồi, sau này ta không đến nơi của tình nhân ngủ thì sẽ đến đây ngủ cùng ngươi”
“Ân, quyết định vậy nha” Tuyết Kiều cao hứng gật đầu, nắm tay Địch Tu Tư cũng nhẹ nhàng vuốt lên chỗ vệt thương trên tay hắn, lập tức máu ngừng chảy, vế thương cũng từ từ lành lại, chỉ chốc lát đã hoàn hảo không tổn hao gì “ tốt lắm, không còn chảy máu nữa”
Địch Tu Tư hơi giật mìn nhìn tay mình, đầu ngón tay mềm mại mang theo hơi ấm của Tuyết Kiều vẫn còn lưu lại trên da hắn, rõ ràng nhưng cũng rất mơ hồ.
Lại nhìn nàng thì đã thấy nàng hướng về phía cái giường la to “ giường này thơm quá, ta rất thích”
Sau đó liền thoải mái bắt đầu ở trên giường lăn qua lăn lại, những khỏa trân châu được ngưng tụ từ nước mắt của nàng cũng lăn theo động tác của nàng
Địch Tu Tư không được tự nhiên nhìn tuyệt sắc mỹ nhân ngư đang lăn lộn trên giường kia, nhớ tới câu nói trước kia của mình thì thấy hơi xấu hổ, có cảm giác như là trượng phu báo cáo cho thê tử, nhưng mà hắn và Tuyết Kiều nhìn thế nào cũng không thể là một đôi.
Địch Tu Tư nhịn không được mà đưa tay xoa trán, vốn rõ ràng hai người khắc khẩu với nhau sao đột nhiên giờ lại biến thành hắn và nàng ngủ chung giường chứ?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.