Đừng xem thường bộ đồ này, nó tập trung kĩ thuật cao cấp nhất của lĩnh vực kĩ thuật công nghệ quân đội trên thế giới. Chống đâm, chống lửa, chống nổ, thậm chí có thể giảm bớt lực của đạn bắn vào người.
Theo như cách nói của Bố Già, tổ chức nghiên cứu bộ đồ phòng hộ này đang thí nghiệm giai đoạn cuối cùng bộ đồ này, căn bản không sản xuất nhiều, số lượng trên toàn thế giới không quá mười bộ.
Mèo Rừng không biết có phải Bố Già khoác lác hay không, nhưng anh ta biết sự quý giá của bộ đồ này.
Đối với ngành nghề của anh ta, lúc nào cũng có thể nguy hiểm tính mạng, có được món đồ bảo vệ tính mạng chính là vật báu vô giá.
Mèo Rừng cũng chưa bao giờ hỏi Bố Già lấy ở đâu được loại trang phục này, anh chỉ yêu cầu sau này Bố Già nếu có được bảo bối ngon thế này, hãy cho anh ngay vài món là được.
Mèo Rừng mặc trang phục phòng hộ, bên ngoài lại mặc thêm một bộ trang phục bình thường, sau đó lấy ra các thiết bị ở các góc nhà bừa bộn trong phòng. Có ống nhòm ban đêm, đầu kim của súng gây mê, có dao găm, có súng giảm thanh và mấy băng đạn, thậm chí còn có một quả pháo sáng.
Kiểm tra xong toàn bộ thiết bị, Mèo Rừng ngồi trên sô pha lặng lẽ đợi tin nhắn chỉ thị của Bố Già. Đợi hơn hai mươi phút, Mèo Rừng mới nhận được tin nhắn, mở ra xem là một dãy số Ả Rập dài, đây là mã hiệu đặc biệt giữa anh ta và Bố Già.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diep-vien-ky-quai/4618180/quyen-1-chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.