Nếu như tiếp tục dùng cách này để tra tấn Tống Triều Dương, cơ thể Tống Triều Dương chắc chắn sẽ bị tổn hại ở mức độ nhất định, chắc chắn sẽ để lại di chứng.
Vì thế Mục Hán mới chuyển sang dùng sắt nung.
Nhưng điều khiến Mục Hán ngạc nhiên là một thanh sắt nung nhấn xuống, da thịt trên lồng ngực Tống Triều Dương lập tức sắp sửa bị mình đốt lõm vào, nếu tiếp tục làm như vậy một lần nữa ở vết thương cũ chắc chắn sẽ nhìn thấy xương.
Tống Triều Dương vẫn vô cùng kiên định, không lên tiếng xin tha, không hề thỏa hiệp, điều này khiến Mục Hán có phần không dám tin, không biết Tống Triều Dương lấy đâu ra ý chí kiên định tới như vậy.
Nhẹ không có hiệu quả, nặng không dám sử dụng, điều này khiến Mục Hán có chút không biết phải làm sao.
“Đợi Thú Y tới rồi tính!” Mục Hán bây giờ chỉ có thể gửi gắm hi vọng vào Thú Y.
Khu căn hộ Hoàng Triều Nhất Phẩm, Mèo Rừng đang nằm trên sô pha ngủ bù.
Cùng với tiếng thở đều đặn, lồng ngực nhấp nhô không ngừng là tiếng ngày đều đều.
Kính koong một tiếng, điện thoại gối đầu giường của Mèo Rừng kêu lên.
Nghe thấy âm thanh khe khẽ này, Mèo Rừng vốn đang ngủ say giống như bị lắp thiết bị lò xò, lập tức bật dậy.
Âm thành này là âm thanh thông báo của phần mềm liên lạc điện thoại đang vô cùng thịnh hành trong nước, báo rằng có tin nhắn tới.
Nếu là người bình thường khi ngủ nghe được âm thanh này căn bản sẽ không quan tâm, nhưng Mèo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diep-vien-ky-quai/4618179/quyen-1-chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.