"Đại ca, cái anh cần…”
Nhìn thấy Mục Hán, Vương Hưng Nghiệp lấy ra một cái phong bì tinh tế đưa cho ông ta.
“Cậu ở dưới này đợi tôi một lúc, chắc cũng không lâu đâu!” Mục Hán dặn dò Vương Hưng Nghiệp rồi đi thẳng tới thang máy.
Văn phòng luật của Lý Hương Quân rất lớn, diện tích nguyên cả một sàn, bên trong đó có tới mười mấy phòng hành chính được phân loại riêng. Mục Hán vừa bước ra khỏi thang máy thì có một nhân viên lễ tân với ngoại hình thanh tú cười hỏi: “Chào ngài, xin hỏi ngài có nhu cầu gì?”
“Tôi tìm luật sư Lý Hương Quân.” Mục Hán nở một nụ cười nói.
“Thật vô cùng xin lỗi!” Cô nhân viên lễ tân nở nụ cười ngọt ngào: “Chủ nhiệm vừa đi ra ngoài xử lý công chuyện rồi, nếu ngài cần gặp gấp thì tôi sẽ gọi điện cho cô ấy.”
Câu nói này của nhân viên lễ tân thật sự chỉ là lời nói xã giao, số điện thoại mà Lý Hương Quân để ở lễ tân chẳng bao giờ gọi được.
“Vậy thì không cần đâu.” Mục Hán nói luôn: “Tôi có đồ muốn gửi cho Chủ nhiệm Lý của các cô. Tôi để ở đây, khi nào cô ấy tới thì phiền cô đưa lại cho cô ấy là được.”
“Vâng thưa ngài, ngài cứ để ở chỗ tôi, đến khi Chủ nhiệm tới tôi sẽ giao lại cho cô ấy.”
Mục Hán gật đầu rồi lấy ra một cái phong bì nhỏ đựng ngân phiếu tiền mặt đưa vào tay cô nhân viên lễ tân.
“Cô nhớ là nhất định phải đưa nó cho Chủ nhiệm Lý đấy.” Mục Hán không yên tâm dặn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diep-vien-ky-quai/4618130/quyen-1-chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.