Hai tiếng gõ cửa cốc cốc dõng dạc vang lên.
“Vào đi!” Đỗ Tu Hải đáp. Một cô gái xinh đẹp mặc sườn xám với dáng người cao ráo bước vào, cô nở một nụ cười chào hỏi với Đỗ Tu Hải rồi khẽ đóng lại cánh cửa đằng sau.
Đỗ Tu Hải chăm chú nhìn, trông cô gái này rất quen, đây chẳng phải là cô gái xinh đẹp ban nãy đi đỗ xe cho anh sao.
Người ở đây tinh tường thật, ban nãy anh ở cổng chẳng qua chỉ vô thức liếc một cái thôi mà cô gái đứng đầu kia đã biết anh có cảm tình với cô gái này rồi, vậy nên mới phái cô tới.
Sử dụng mọi thủ đoạn để đoán được suy nghĩ của người ta, biết lựa cái họ thích.
Nhưng như vậy lại khiến anh cảm thấy vô cùng dễ chịu.
Cuối cùng Đỗ Tu Hải cũng biết được là những thứ ở đây vì sao lại đắt rồi! “Quý khách, ngài muốn uống gì?” Cô gái xinh đẹp mặc sườn xám trẻ trung mỉm cười hỏi.
“Cho tôi một bình Bạch Hào là được, tiện thể nói luôn với tôi cô tên gì?” Mặt Đỗ Tu Hải không chút biểu cảm nói.
“Thực sự xin lỗi, là sơ suất của tôi, mong quý khách thông cảm. Ngài cứ gọi tôi là Ngọc Châu.”
“Ngọc Châu” Đỗ Tu Hải lặp lại. Cái tên nghe có vẻ rất tục nhưng ý nghĩa trong đó lại chẳng tồi. Đỗ Tu Hải gật đầu đồng tình.
Ngọc Châu bước đến bên cạnh Đỗ Tu Hải rồi cởi đôi giày vải thêu hoa đế bệt ra, cô ngồi quỳ trên giường La Hán, đôi chân cô còn được bao bọc bởi một lớp quần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diep-vien-ky-quai/4618123/quyen-1-chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.