"Cô Trương, là Mục Đức Cao ra tay trước…” Lý Tương Tư bước lên trước một bước, đứng trước mặt cô giáo nói.
Còn chưa nói xong, Tống Triều Dương đứng sau lưng liền kéo Lý Tương Tư lại.
Lý Tương Tư quay đầu lại, dùng ánh mắt không hiểu nhìn Tống Triều Dương, không biết Tống Triều Dương có ý gì.
Tống Triều Dương không nói gì, khẽ lắc đầu.
Lý Tương Tư thở mạnh một hơi qua mũi, như thể vô cùng không phục, càng giống như giận Tống Triều Dương vì sao không giải thích? Dưới sự chỉ đạo của cô giáo, hai nam sinh đứng bên cạnh muốn dìu Mục Đức Cao từ trên bàn xuống, nhưng không biết Mục Đức Cao còn khăng khăng điều gì, chỉ ngồi thẳng người dậy, sau đó dùng cánh tay không bị thương, vịn chặt mép bàn.
Nhưng cảnh này vừa hay lọt vào mắt Mục Đức Cao, lại là Lý Tương Tư ra mặt giúp Tống Triều Dương, cậu ta càng cho rằng Tống Triều Dương là một kẻ hèn kém, nực cười là mình lại bị một kẻ như vậy đánh cho không có sức chống trả, Mục Đức Cao trong lòng càng thêm căm phẫn.
“Đồ vô dụng…” Mục Đức Cao rít qua kẽ răng hai từ.
Tống Triều Dương lập tức bật cười, dùng ánh mắt vô cùng ngạc nhiên nhìn Mục Đức Cao.
“Tinh thần đánh xong má trái chuyển qua má phải, đánh hết má phải vẫn chưa thỏa mãn, lại vội vàng xông lên chịu đòn, không bị đánh không hài lòng của mày khiến tao rất bội phục, và kỳ lạ là, lẽ nào mày thần kinh không bình thường, thích bị ngược đãi?”
Giọng Tống Triều Dương vô cùng mỉa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diep-vien-ky-quai/4618089/quyen-1-chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.