"Lẽ nào thiếu gia không hề cảm thấy tò mò sao?” Nhìn Tống Triều Dương đang nhíu chặt mày, La Anh Hoa càng cảm thấy kì quặc, một người cho dù thay đổi lớn thế nào đi nữa, cho dù mất đi toàn bộ kí ức trước đây thì cũng không nên xuất hiện tính cách trái ngược hoàn toàn so với trước đây chứ? La Anh Hoa cho rằng, Tống Triều Dương bây giờ có phần trấn tĩnh đến mức quá đáng. Ông cảm thấy rằng, người ngồi trước mặt mình đây hình như không phải là Tống Triều Dương mà là ông của Tống Triều Dương, chủ tịch Tống Trường Sinh của tập đoàn Đỉnh Lực.
“Tò mò!” Tống Triều Dương giãn lông mày, ngồi thẳng người dậy nói.
“Nói thử xem!” Tống Triều Dương cầm chén trà lên uống một hớp, dáng vẻ hoàn toàn giống như nghe đọc sách.
Nhưng điều đó lại khiến La Anh Hoa càng cảm thấy kì lạ hơn, sao lại giống như đang nói một chuyện không hề liên quan tới cậu ta vậy? La Anh Hoa gượng cười một tiếng dở khóc dở cười, lần lượt kể lại.
Không biết có phải thực sự đã từng xảy ra những việc này hay không nhưng Tống Triều Dương cũng chỉ lắng nghe như là một câu chuyện.
Tống Triều Dương thật sự hai năm trước khi vừa được Tống Trường Sinh đón về bên cạnh vẫn còn là một cậu bé rất ngoan ngoãn nghe lời, biết điều. Tống Trường Sinh tuy không tỏ ra đặc biệt cưng chiều cậu ta nhưng cũng thực sự không tệ. Xế hộp biệt thự, bảo mẫu, tài xế có đủ, còn để cậu ta vào học tại trường quý tộc tốt nhất Nam Dương.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diep-vien-ky-quai/4618061/quyen-1-chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.