Mục Đức Cao đi đến cửa thang máy, lúc chuẩn bị đi xuống, phía sau bỗng vang lên giọng của Chu Bằng Trình.
“Anh Mục, các bạn học đang đợi anh đến nói vài câu đấy!”
“Cậu qua đây!” Mục Đức Cao đối diện với thang máy, quay lưng lại nói với Chu Bằng Trình.
Chu Bằng Trình không hề do dự mà bước đến thang máy, khi nhìn thấy vẻ mặt của Mục Đức Cao, không nhịn được run rẩy cả lên.
“Bốp!” một tiếng, Mục Đức Cao tát một cái thật mạnh lên mặt của Chu Bằng Trình.
Lần này đỡ hơn một chút bởi vì nơi ra vào thang máy có một cái sảnh, khách trong quán bar nghe thấy tiếng vang, chứ không nhìn thấy hành động của hai người Mục Đức Cao và Chu Bằng Trình, tất cả mọi người chỉ là hơi khựng lại một chút.
Trên mặt bỗng chốc hiện lên năm dấu ngón tay, Chu Bằng Trình không hiểu tại sao mà bụm mặt lại, ngoài mặt tỏ ra vẻ hoảng sợ.
“Anh… Anh Mục…”
“Tại sao không dẫn Tống Triều Dương lên đây?” Sắc mặt của Mục Đức Cao u ám đến đáng sợ, giọng nói trầm thấp, hung hãn! “Anh Mục… Em…”
“Đừng có nói những lời như cậu không thấy, con mẹ nó chuyện tối nay bảo cậu làm chính là việc này, cậu làm gì không thấy ai được?” Mục Đức Cao cắn răng nói.
“Cho dù tôi rất ghét Tống Triều Dương, hận không thể khiến cậu ta sống không qua ngày mai, cũng không muốn mất mặt như vậy trước mặt Lý Tương Tư…”
Mục Đức Cao mở thang máy ra bước vào, chỉ để lại Chu Bằng Trình bị sưng nửa mặt ngẩn người tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diep-vien-ky-quai/4617938/quyen-1-chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.