Chu Bằng Trình lên lầu tránh ba bốn phút sau mới đi xuống. Đến khi xuống sảnh ở tầng một thì đã không thấy bóng dáng Tống Triều Dương nữa rồi.
Mục Đức Cao sắp xếp phòng riêng và chỗ ngồi cho các bạn. Ở những chốn ăn chơi cao cấp như thế này thì không thiếu những phòng VIP riêng, trong đó còn được lắp đặt thiết bị loa riêng để có thể tự hát karaoke nên hầu hết các bạn học đều chọn phòng riêng.
“Đến karaoke còn hơn! Một đám nhà quê!” Nhìn các bạn trong lớp ngồi trong phòng riêng lớn nhất, Tô Nhã Văn bĩu môi nói với Lý Tương Tư ở bên cạnh.
Theo tưởng tượng của Tô Nhã Văn thì Không Gian số 5 ở Kinh Thành cũng được coi là một trong những quán bar sang nhất. Tới đây nghe nhạc, uống rượu, nói chuyện, cảm nhận không khí châu Âu chính cống, làm bộ ra vẻ một chút là chuẩn nhất. Nhưng nhìn bộ dạng của đám bạn học xem, họ chuẩn bị thi uống rượu hát hò đến nơi rồi.
Lúc trước ở những buổi tụ tập như thế này thì Lý Tương Tư là người hoạt náo nhất. Nhưng hôm nay nhìn đám bạn ầm ỹ trong phòng riêng thì cô lại chẳng có chút hứng thú gì cả, cứ cảm thấy như là thiếu thiếu cái gì đó, trong lòng trống rỗng.
“Cậu sao thế? Không khoẻ à?” Nhìn Lý Tương Tư đang chau mày, Tô Nhã Văn hỏi.
“Tới đi gọi điện thoại đây!” Lý Tương Tư cầm chiếc áo lông vũ ở sô pha lên rồi đi ra ngoài.
“Ê…” Tô Nhã Văn hét lên nhưng Lý Tương Tư đã đi ra khỏi phòng rồi. Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diep-vien-ky-quai/4617937/quyen-1-chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.