Đi ngắmmai, trong đầu Phó Hân Thần nổi lên ý niệm quay về Long Nguyên. Ở đó có cácbằng hữu của chàng cùng với các thuộc hạ đã cộng sự nhiều năm, còn có mộ phầncủa Tịnh Nhi nữa. Tính toán thời gian, cũng sắp đến ngày giỗ của Tịnh Nhi rồi.Đã năm năm chàngkhông dám quay về, không dám đối mặt với tất cả, bây giờ chàng cũng nên kếtthúc mọi chuyện. Cái chết của Tịnh Nhi chàng đã có thể thản nhiên chấp nhận.Từng có lúc chàng định ở lại trong thung lũng này suốt đời, không bao giờ bướcvào giang hồ nữa, nhưng vì sự xuất hiện của Khanh Tuần và sự quấy nhiễu củaNgọc Vô Song và Nghiêm Phiêu Phiêu, quan trọng hơn là buổi tối hôm đó chàngkhông ngờ lại khôngkhống chế được mình mà chủ động hôn Nô Nhi, do đó đã khiến chàng không thểkhông nhớ đến trách nhiệm đã từng bị mình vứt bỏ.
Hoa maiđã nở, chàng cũng nên trở lại thăm Tịnh Nhi rồi. Rốt cuộc chàng đã không tuânthủ lời hứa của mình, chạm vào một nữ tử khác, không biết còn có thể sửa chữahay không. Không gặp lại nàng nữa, không động vào nàng nữa liệu có được không?Nô nhi không hiểu sự đời, không phân biệt được thích và yêu, nàng sẽ không gòbó tình cảm của bản thân giống chàng. Sau khi chàng đi, nhất định nàng sẽ gặpđược người mà nàng thích, rồi rất nhanh sẽ quên chàng. Nàng sẽ sống cuộc sốngcủa nàng, còn chàng lại trở về với Tịnh Nhi.
Vừanghĩ đến việc Diệp Thanh Hồng sẽ quên mình, sẽ thích một nam nhân khác, Phó HânThần liền cảm thấy bứt rứt vô cùng. Ánh mắt vốn tản mạn vì dòng suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diep-thanh-hong/54867/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.