Mở đầu
ThángHai, mưa bụi lất phất.
Trêncon đường lát đá chằng mấy ai qua lại, hai bóng người một cao một thấp loạngchoạng bước đi dưới sự che chắn của chiếc dù giấy mỏng manh.
“Mẹ,Thanh Nhi không đi nổi nữa rồi, Thanh Nhi đói quá.”Một giọng nói non nớt vanglên từ bóng người bé nhỏ, bàn tay nhỏ nhắn của cô bé nắm chặt lấy vạt áo củangười mẹ kế bên, trong đôi mắt long lanh đen nháy tràn ngập vẻ khao khát.
Ngườithiếu phụ dừng chân lại, ngó nhìn xung quanh, cuối cùng dắt tay bé gái tới máihiên một ngôi nhà lớn, thu chiếc dù giấy lại. Đó là một người phụ nữ tuyệt đẹp,bộ quần áo vải thô trên người không giấu nổi nét quốc sắc thiên hương của nàng,thân hình yểu điệu kia thực khiến người ta khó có thể tin rằng nàng đã có mộtđứa con gái ba tuổi. Duy có mái tóc mây thường ngày được chải mượt mà là có vẻhơi rối loạn, hệt như tâm trạng của nàng lúc này.
Thiếuphụ ngồi xổm xuống trước mặt con gái, bàn tay nõn nà được giữ gìn cực tốt khẽvuốt ve gò má non nớt kia, đôi mắt thấp thoáng ánh lệ.
“Mẹ,Thanh Nhi đói!” Cô béhoàn toàn không biết rằng kiếp nạn đang đến với mình, chỉ cảm thấy mẹ hôm nayrất lạ, sao cứ nhìn chằm chằm vào mình mãi, mà lúc này cái bụng bé bỏng kia đãlại không hề khách sáo mà kêu lên “ùng ục”.
Thiếuphụ lấy từ trong bọc hành lý ra một chiếc màn thầu đưa cho cô bé. Nhìn cô bécầm bánh ăn lấy ăn để; nước mắt của nàng không làm sao kìm nổi nữa bắt đầu lãchã tuôn rơi.
Nghethấy tiếng khóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diep-thanh-hong/54858/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.