Bên ngoài hang đá có tiến nổ vang, phản ứng đầu tiên cảu Lưu Trưng là lại có tuyết lở.
Nhưng tiếng nổ lại không đem tuyết ngoài của hang tiến thêm vào. Ngược lại, tuyết bị tích ở bên ngoài có vẻ có phần mỏng hơn, tựa hồ bị dồn mở, mỏ hồ có ánh sáng tiến vào.
“Sao lại thế này?” Hoa Cô có chút kỳ quái.
“Như là bên ngoài có người...” Lưu Trưng nhìn chỗ kia lại nghe động tĩnh trong chốc lát, mới nói: “Đang giúp chúng ta gạt tuyết ra.”
Như vậy, tiếng động vừa rồi không phải là tiếng tuyết lở, mà là có người ở bên ngoài sử dụng võ công lợi hại đem lớp tuyết dầy bên ngoài mở ra một ít..
“Ai đang ở bên ngoài đâu, chẳng lẽ là cha ngươi.” Hoa Cô nghĩ nghĩ: “Không không đúng, không có khả năng. Hắn không có biện pháp núi.”
Lưu Trưng rốt cuộc không thể nhịn được nữa: “Hắn rốt cuộc ở trên núi làm gì?”
“Ai, Chuyện này nói rất dài dòng, rất phức tạp.”
“....”
“... Muốn giải thích rõ, chỉ sợ phải mất mấy ngày mấy đêm.”
“...”
“A? Cửa hang mở!”
Nghe Hoa Cô kinh hỉ kêu lên một tiếng. Lưu Trưng vội vàng quay đầu lại nhìn. Quả thực nhìn thấy tuyết lấp ngoài của hang rơi ào ào, như là có người đang dùng công cụ lợi hại gì đó liều mạng bào tuyết, rất nhanh liền mở ra một cái động. Ngay sau đó, Lưu Trưng liền nhìn ra là cái gì đang ở bên ngoài bào tuyết.
Phải...
Hai móng vuốt của tuyết lang!
Trong lòng Lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diep-quai-dong-nam-chi/2004216/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.