Nghe được câu hỏi của cô, sự cảnh giác của hai người tăng lên vì không rõ cô muốn biết điều này làm gì.
Một đạo quang bén ngón sắc lẹm xoẹt qua rất nhanh trong con ngươi vốn lạnh nhạt của Ly Song, trông nàng có vẻ như muốn nói gì đó, nhưng lại thôi vì Ly Yên kín đáo kéo góc áo của nàng ý bảo để cho mình đối phó. Lệ e ngại nhìn sắc mặt thâm trầm của hai người, trong lòng dâng lên một nỗi hoang mang mơ hồ, tự hỏi mình có hỏi sai gì thật hay sao.
Chẳng qua là buộc miệng thôi… có thể… không trả lời cũng được mà.
May thay, Ly Yên nhanh chóng đáp lại lời cô cùng một nét cười thân thiện:
- Hoàng tử không thích bất cứ ai xưng nô tì trước mặt mình và nhất là người theo hầu nữa, nên không chỉ thuộc hạ mà còn những người khác trong Ngạo Dương điện đều thế cả. Đã xưng thuộc hạ, thì gọi chủ nhân sẽ hợp lý hơn, nên gọi phu nhân thay cho nương nương cũng là vì thế, liệu rằng người không phiền chứ?
Rồi Ly Yên đưa một ngón tay lên miệng tỏ vẻ nguy hiểm cần phải cẩn trọng, nhưng ánh mắt vẫn mang nét tà mị say đắm lòng người chẳng đổi, thái độ của nàng làm cho Lệ mờ mịt, chỉ nghe Ly Yên nhỏ giọng:
- Nói thật cho phu nhân vậy, thuộc hạ không muốn lỡ lời xưng nô tì để rồi nhịn đói một bữa đâu.
Gì cơ?
Ly Song đưa tay lên thật tao nhã để che đi tiếng nhịn cười của mình, cố giữ vẻ mặt trấn tĩnh như trước, nhưng dung mạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diep-phi-ha-su/1607723/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.