Vừa đến trường, Thẩm Lệ Quyên dẫn con gái xuống xe. Điệp Tích đến bên mẹ nói nhỏ: “Mẹ ơi con không thích chú ấy, mẹ cũng phải tránh xa chút nha.” Thẩm Lệ Quyên hiểu ý, mỉm cười nhìn cô: “Được rồi, con gái bảo bối phải đến lớp rồi. Mẹ sẽ nhớ mà.”
Điệp Tích mỉm cười nhìn mẹ, quay đầu đi thẳng vào cổng trường. Bên này Thẩm lệ Quyên nhìn theo con mình với vẻ đầy đăm chiêu, không hiểu sao cô con gái này của mình tại sao có cảm giác xa lạ như vậy.
………….
Vào đến lớp, Điệp Tích theo trí nhớ ngồi vào chỗ như trước kia. Lúc trước khi học tiểu học cô ngồi bàn thứ ba dãy ở giữa, ngồi cạnh cô là một bạn gái dễ thương tên Tưởng Giai Kỳ. Hôm nay có lẽ cô đến sớm nên vẫn chưa thấy bóng dáng Giai Kỳ đâu. Bước vào bàn ngồi xuống, Điệp Tích đã nghe thấy tiếng gọi từ ngoài cửa vọng vào, rồi sau đó một vật thể lao đến ôm cô. Không ai khác đó chính là Tưởng tiểu thư của chúng ta.
-“ Tiểu Điệp à, rốt cuộc cũng đi học rồi nha, tớ thật nhớ cậu.”
-“ Tớ cũng rất nhớ cậu.” Đã lâu rồi không gặp cô bạn này, từ sau sự kiện đó nhiều năm qua cô chưa gặp lại. Giai Kỳ là một người con gái tốt, tuy là con gái của một tập đoàn xuyên quốc gia về thực phẩm nhưng chưa bao giờ có thái độ hách dịch. Lúc học cấp 3 có một chị khóa trên bắt nạt, chính Giai Kỳ đã đứng ra bênh vực cô.
-“ Cậu đã khỏe hẳn rồi à?” Giai Kỳ đưa tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diep-luyen-van-phi/56003/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.