Trong điện thoại Ngôn tổng công đạo nửa ngày, đạo diễn liên tục gật đầu nói phải, Tề Minh lo lắng nhưng lại bất lực, mãi cho đến khi đạo diễn cúp điện thoại.
Thịnh Oản Oản đã cởi diễn phục, trang sức trên đầu cũng bỏ xuống.
Đạo diễn nhìn về phía Ngôn Tễ cùng Thịnh Oản Oản, nơi không thể thấy hơi nhướng mày, sau đó cười nhẹ đi về phía họ.
"Oản Oản, có chuyện này rất đột xuất, anh Ngôn không thể quay được, suất diễn của hai người đều như nhau, hiện tại cô cũng có thể xin nghỉ."
Thịnh Oản Oản vẫn chưa cảm thấy ngoài ý muốn, cô biết năng lực Ngôn Tễ, hoàn toàn có thể làm được.
Cô trộm ngắm Ngôn Tễ một cái, đáy mắt hoàn toàn là cảm kích.
Đạo diễn theo bản năng nghiêng người, chặn Tề Minh ở phía sau, không cho anh ta nhìn thấy ánh mắt của Thịnh Oản Oản.
Ngôn Tễ trước sau rũ mắt, ngón tay thưởng thức ngọc bội bên hông, không nói lời nào.
Đạo diễn nâng cao âm lượng: "Nguyên nhân chính là đương gia của Ngôn gia từ nước ngoài đã trở lại, muốn tổ chức tiệc riêng, nên muốn tìm Ngôn Tễ"
Đương gia, tiếng Hán 当家: có bốn nghĩa, một là chỉ người làm chủ cơ nghiệp gia đình, hai là chỉ người chủ trì sự vụ gia đình hoặc sự vụ công cộng, ba là làm chủ, bốn là chỉ người chồng.
Hắn nói khá lớn, nên nhân viên công tác chung quanh và Tề Minh nghe rất rành mạch.
Nhóm nhân viên công tác đều ngây người, khiếp sợ một lúc, sôi nổi giữ chặt những người xung quanh xì xào bàn tán.
"Anh Ngôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-vien-tuyen-18-dang-cho/1670812/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.