Ngôn Tễ dùng lực đạo, hung hăng ấn mạnh tay Tề Minh xuống.
Tề Minh lại kinh ngạc lại thấp thỏm.
Cổ tay anh ta đau âm ỉ, Ngôn Tễ không chỉ không thu lực, ngược lại hận không thể bóp gãy xương cốt của anh ta.
Anh ta rõ ràng đã nhìn thấy Ngôn Tễ đang trò chuyện với trợ lý của mình, ánh mắt thậm chí không nhìn về bên này.
Anh lại đây khi nào?
"Anh Ngôn..."
Tề Minh chịu đựng cơn đau trên tay nặn ra một nụ cười khó coi.
Ngôn Tễ không phản ứng, chỉ là ánh mắt vững vàng đánh giá Thịnh Oản Oản.
Thịnh Oản Oản chật vật lau nước mắt trên mặt, mím chặt môi, quay mặt sang một bên.
Cô không muốn Ngôn Tễ nhìn thấy cô như thế này.
Kể từ khi gặp Ngôn Tễ, thì Ngôn Tễ đã nhiều lần nhìn thấy cô khóc.
Lần đầu tiên là cố ý giả xấu muốn từ hôn, lần thứ hai là xem tiểu thuyết để diễn, lần này là lúc cô chân thật yếu ớt nhất, cả người cô đều là uy hiếp, ngay cả người như Tề Minh đều có thể hung hăng làm cho cô đau đớn.
Ngôn Tễ ngoảnh mặt đi, nhìn về phía đạo diễn, nhàn nhạt nói:
"Chuyện gì xảy ra?"
Đạo diễn giật giật khóe môi, xấu hổ gãi gãi sợi tóc trắng ở thái dương.
"Trong nhà Oản Oản xảy ra chuyện, muốn nghỉ phép, nhưng cậu cũng biết rằng nhiệm vụ quay phim bây giờ rất gấp, tôi sợ sẽ không thể hoàn thành cảnh quay trong thời gian quy định. "
Ngôn Tễ lại liếc nhìn Thịnh Oản Oản, phát hiện thấy ánh mắt cô dần dần ảm đạm xuống.
Đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-vien-tuyen-18-dang-cho/1670811/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.