🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lục Lăng Tây và Vương Thục Tú sau một trận chiến đã nổi danh. Toàn bộ bệnh viện đều nghe nói ở khu phòng bệnh tầng ba có một cặp mẹ con như thế. Ngay cả bác sĩ đến kiểm tra cũng nhìn không được mà nhìn đôi giày cao gót mười phân của Vương Thục Tú, tưởng tượng rằng nếu mình bị gót giày nhọn như vậy đập vào mắt thì đau ra sao.

Qua lần đánh nhau này, bất ngờ nhất là Vương Thục Tú và những người trong cùng phòng bệnh đã gần gũi nhau hơn.

Chị Điền trêu cô, "Đúng là không tốn công nuôi con trai mà, lúc quan trọng thì vẫn bênh mẹ."

Vẻ mặt Vương Thục Tú rất vui vẻ, "Đúng vậy đó!"

Càng nhiều người trêu thì Vương Thục Tú lại càng vui hơn.

Lục Lăng Tây không quen bị bọn họ bàn tán, chuyện này rất mới lạ với cậu. Cậu có thể cảm giác được trong lòng Vương Thục Tú thấy tự hào, tự hào về cậu. Thật ra cậu cảm thấy mình chẳng làm gì cả, chỉ là trong lúc hỗn loạn ôm eo của người đàn ông gọi là ba kia thôi, một việc nhỏ nhoi như vậy có thể làm Vương Thục Tú vui sao? Lục Lăng Tây nghiêng đầu nhìn sườn mặt cô, thấy viền mắt ửng đỏ đã không còn, vẻ tươi cười này là thật lòng.

Nhận thấy tầm mắt của Lục Lăng Tây, Vương Thục Tú nhanh chóng quay đầu lại nhìn cậu, lo lắng hỏi: "Có phải không khỏe chỗ nào không?"

Lục Lăng Tây lắc đầu, Vương Thục Tú cũng yên lòng, lại không nhịn được mà dặn cậu: "Nếu lần sau mà gặp tên khốn kia thì con cứ chạy

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-vien-nhat-thuong/202089/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.