*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Sau khi trải qua mấy buổi tối bị dày vò, Lục Lăng Tây đã thích ứng được với tiếng ngáy trong phòng bệnh. Ngủ dậy sau một đêm ngon giấc, cậu rời khỏi giường, đi đến vườn hoa phía sau bệnh viện mà mình luôn nghĩ đến. 
Là bệnh viện lớn nhất Phượng Thành nên quy mô rất lớn, bao gồm mấy tòa nhà lớn như khu dạy học, khu khám bệnh, khu phòng bệnh, ngoài ra còn xây một vườn hoa phía sau bệnh viện để bệnh nhân đến giải sầu nữa. Mục đích của Lục Lăng Tây chính là nơi này. 
Hôm qua nhờ vào mấy cây Trầu Bà ở sảnh lớn cậu đã xác định được rằng tấm bảng kia không chỉ thấy được cây Điếu Lan cậu chăm, mà còn có thể cho thấy những loài thực vật khác. Lúc đó cậu đã muốn đến vườn hoa thử xem rồi, nhưng lúc trời sẩm tối có rất nhiều người trong vườn hoa, cậu lo sẽ có người thấy mình kỳ lạ nên chỉ có thể nhịn ý định này xuống. Sáng sớm hôm nay khi trời còn chưa sáng, Lục Lăng Tây ngủ không được nên luôn nghĩ đến chuyện này. Cậu mơ hồ hiểu được rằng tấm bảng trắng kia là một cái máy thăm dò thực vật, mà cậu chính là một "bác sĩ thực vật" sử dụng máy thăm dò này, thân phận mới này khiến cậu cảm thấy gần gũi với thực vật hơn. 
Sau khi rửa mặt xong, Lục Lăng Tây mặc quần áo gọn gàng rồi đi bộ xuống lầu. Bây giờ đang là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-vien-nhat-thuong/202088/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.