"Nhan đại ca?" Lục Lăng Tây thấy Nhan Việt đi vào cười với hắn, mắt dừng trên chậu Thiên Trúc Quỳ trong tay Nhan Việt. "Cây Thiên Trúc Quỳ này có vấn đề gì sao?" 
Ba ngày trước sau khi Nhan Việt mua chậu Thiên Trúc Quỳ này từ Khu Vườn Nhỏ, anh thường ôm nó xuất hiện trước mặt Lục Lăng Tây. 
"Cây Thiên Trúc Quỳ này bao lâu thì tưới nước một lần?" 
"Buổi tối đặt nó ở đầu giường hay là cửa sổ?" 
"Tối hôm qua tưới nước hơn nhiều, rễ của nó sẽ không thối chứ?" 
Lục Lăng Tây không nghĩ sang hướng khác, cho là Nhan Việt là một người yêu cây cỏ mới tiếp xúc với giới này. Thỉnh thoảng câu cũng gặp vài vị khách giống Nhan Việt, bởi vì mới bắt đầu chăn hoa nên khó tránh khỏi việc để ý quá mức. Còn có khách hàng một ngày hoa rớt bao nhiêu lá cũng ghi chép lại, lo lắng đến cửa hàng hỏi có phải hoa có vấn đề gì không. Lục Lăng Tây cũng chỉ là người mới trong việc chăm hoa, ưu thế duy nhất của cậu là tấm bảng trắng kia. Vì để giấu diếm, trong khoảng thời gian này cậu bổ sung không ít kiến thức liên quan, giải thích cho khách hàng thật ra cũng là quá trình cậu củng cố kiến thức. 
Vừa thấy Nhan Việt tiến vào, ánh mắt của Lục Lăng Tây liền đặt lên cây Thiên Trúc Quỳ trong tay anh. Đã quen với sự lo lắng này của Nhan Việt, Lục Lăng Tây không cần hỏi cũng chắc chắn là cây Thiên Trúc Quỳ có vấn đề rồi. Cậu nhìn Nhan Việt thầm nghĩ, người này chắc chắn là người có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-vien-nhat-thuong/1314205/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.