" Vợ ơi mau nói chuyện đi, đã xảy ra chuyện gì? Sao còn chưa ra? " Dạ Lăng không nghe được câu trả lời lại không ngừng gõ cửa nhà xí.
Liễu Đóa xoa cặp chân đã tê rần, dù sao cũng không thể tiếp tục ngồi trong nhà xí đợi, đợi bà dì rời đi là điều không có khả năng: " Ngươi có thể đi tìm giúp ta một cô hàng xóm đến đây không? Ta thực sự rất gấp! "
Vừa nghe bản thân phải rời đi, Dạ Lăng còn nghĩ Liễu Đóa muốn bỏ trốn, dứt khoát từ chối.
"Không được, ta không thể rời đi, lỡ ngươi lại chạy trốn. Vợ à, ta cùng các ca ca sẽ đối xử tốt với ngươi, ngươi đừng muốn bỏ chạy nữa được không? Mau ra đây đi."
Mịa nó, vẻ mặt Liễu Đóa trở nên buồn bực, bỏ chạy cái rắm, bà dì đang đua nhau tràn tới dào dạt, chân lại bị tê không cử động được. Nếu không tìm được một cô hàng xóm đến, ta biết phải dùng cái gì đây, nơi này đến băng vệ sinh cũng chẳng có đi.
" Tứ ca, ngươi cứ yên tâm ta tuyệt đối không chạy, thật ra hiện tại ta rất cần một cô hàng xóm đến đây, bằng không ta sẽ không thể ra khỏi, chẳng lẽ ngươi muốn cho ta ở mãi trong nhà xí sao?"
" Chính là...... Chính là, ta sợ nếu ta đi ra ngoài trong nhà liền không ai, lỡ như ngươi thật sự bỏ chạy, ta cùng các ca ca phải tìm ai đòi công đạo đây!" Dạ Lăng do dự, sợ Liễu Đóa thừa dịp mình đi ra ngoài mà bỏ chạy mất.
Liễu Đóa tức đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-vien-mat-sung-co-vo-nho-nong-dan-nong-bong/244073/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.