" Tôi muốn nghỉ ngơi rồi. Mời cô Cố về cho !"
Tô Mỹ Nhân nằm xuống đắp chăn ngang bụng rồi ngước ánh mắt lên nói với Cố Uyển Dư.
" Vậy tôi đi trước. "
Cố Uyển Dư liếc mắt một cái rồi xoay người giẫm gót giày bước ra ngoài.
" Mỹ Mỹ, có cần dì gọi bác sĩ tới khám lại không ? Dì thấy con hơi xanh xao !"
" Không cần đâu, con nghỉ ngơi một lát là sẽ hết . Dì cứ về Thẩm gia đi, con tự chăm sóc mình được mà."
" Con bé này, đang bị bệnh mà còn không cho dì ở lại chăm sóc nữa. Mau nghỉ ngơi đi, dì ra ngoài mua chút đồ."
Dì Diệp gõ nhẹ vào chán cô một cái, kéo chăn lên đắp cẩn thận cho cô rồi cầm theo túi xách ra ngoài.
Tô Mỹ Nhân thấy bà ra ngoài thì cũng trằn trọc không ngủ được, cô bèn lấy điện thoại ra hẹn gặp mặt đạo diễn Lý.
Sau ba ngày nằm viện, Tô Mỹ Nhân buồn chán muốn về nhà ngay lập tức nhưng dì Diệp mặc định cô phải ở lại thêm để theo dõi sức khỏe.
" Dì à, con chán cảnh nằm viện lắm rồi, con muốn về nhà, dì cho con về đi."
" Không được, thiếu gia căn dặn phải ở đây bao giờ khỏi hẳn mới về."
Dì Diệp vừa gọt táo vừa từ chối. Tô Mỹ Nhân nằm trên giường bĩu môi. Từ hôm cô gặp chuyện tới giờ vẫn chưa thấy bóng dáng của anh ta đâu cả, còn bày đặt phải ở lại chữa khỏi.
' Chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-vien-hang-a/2982609/chuong-32.html