Đó là một đêm trời se lạnh. Căn nhà đã lâu vắng bóng người nay chứngkiến nhiều sự kiện trong cái đêm ngắn ngủi đó. Có thể nói cái đêm ấy tôi vô cùng hạnh phúc khi chúng tôi thuộc về nhau, một cách trọn vẹn. Nhưng sau đó, mọi thứ diễn ra quá nhanh đến nổi não bộ của tôi không sao tiếp thu hết…
Người ta nói rằng: Cách khiến một con người đau khổ nhất là đưa họ lên thiên đường rồi đạp họ xuống địa ngục!
Trên chiếc giường lớn của anh, tôi hả hê cuộn tròn trong vòng tay yêu thương. Lần đầu tiên tôi nếm trãi những kiểu hành động thân mật mà chỉhai người yêu nhau mới làm… Hôn dường như không bao giờ đủ, nói yêuchẳng bao giờ bộc lộ hết nổi lòng. Do vậy, cách từ tốn mà hiệu quả nhấtlà cả hai cùng im lặng và cuốn lấy nhau. Tôi biết rằng nơi an toàn vàbình yên nhất trên thế gian là khi ở trong lòng anh. Ngạn Luật không làm tôi thất vọng, anh ấy dường như hiểu được suy nghĩ của tôi, chỉ lặngthin và ôm lấy tôi thật chặt. Tôi vùi đầu vào vòm ngực trần ấm áp, tậnhường những cử chỉ vuốt ve nhẹ nhàng và thỉnh thoảng là những nụ hônphớt qua-không cuồng nhiệt nhưng đầy dư vị. “Ngủ đi em!” Ngại Luật cứnhắc nhở tôi như vậy. Cả anh cũng không ngủ mà lại yêu cầu người ta ngủ! Làm sao mà ngủ nổi đây, khi tim cứ đập thình thịch và tâm trạng xúcđộng rối bời?
-Kể chuyện em nghe đi!
Cuối cùng tôi cất tiếng nói, cố ý tìm việc gì đó lắp đầy hững phút nhàn rỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-vien-da-nang/2882996/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.