Thứ hai tuần sau, Chu hầu tước chính thức công bố hôn lễ của Dĩ Linhcông chúa cùng Liêu tướng quân giữa Điện Quang Minh. Biểu hiện chung của mọi người là tay bắt mặt mừng và buông lời chúc tụng. Những người đứngcạnh Thần Phong thì hè nhau đánh vào vai anh, trách sao không nói sớmcho họ biết. Thần Phong thì cười cười, không biết đó có gọi là “ngượngngùng” không? Về chuyện chị tôi mang thai thì tạm thời ém nhẹm, đợi khihọ chính thức là vợ chồng sẽ nói sau. Vì chị họ sắp có gia đình riêngnên tôi phong cho chị làm Quận Chúa, đồng thời tặng luôn Nam Cung vì chị từng nói sẽ không về Liêu phủ mà ở lại Hoàng Cung để chăm sóc cha. NamCung với Đông Cung dù sao vẫn gần hơn rất nhiều so với Liêu phủ… Tôi cóhơi tò mò về cách sắp xếp này nhưng ngại không dám hỏi. Với tính cáchcủa anh ấy chẳng lẽ lại chấp nhận đi ở rễ Hoàng gia? Dĩ Linh xét chocùng không hề giống với những cô gái khác. Chị là mẫu người mạnh mẽ, độc lập và gần như có khuynh hướng làm… “trụ cột gia đình” hơn cả đàn ông.Nghĩ về vấn đề này tôi lại tưởng tượng ra cảnh Ngài tướng quân vừa mặcgiáp phục vừa đeo tạp dề, bên hong có mang ấn kiếm nhưng tay lại cầm dao gọt… khoai tây! (=.= trí tưởng tượng thiệt là phong phú!)
Sống cùng Thần Phong gần 5 năm, tôi dĩ nhiên hiễu rõ cái tính bá đạovà muốn làm chủ mọi tình huống, kể cả chuyện gia đình của anh ấy. Liệuhai người họ có cãi vã nhau không nếu cả chồng và vợ đều muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-vien-da-nang/2882985/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.