Tóc quấn thành một cái hoa to bên trái đầu. Trâm cài dính vào giữacái bông ấy. Cái nhụy bằng những viên ngọc bích to nhỏ cứ động đậy theobước chân. Làn da bôi lớp phấn trắng mỏng, mí mắt màu bạc và hàng miđánh cong, đôi môi hồng nhạt thoa cẩn thận Đôi khuy tai dài lòng thòngnặng chịch, bộ vòng cổ như mạng nhện và lấp lánh, 10 ngón tay màu trắngsữa với 6 chiếc nhẫn cứ như đi khoe của!? Cái “lồng” kim loại ôm từ eođến gần sát đất để làm bộ váy phùng ra to đùng như cái lộng!? Giầy caođến 7 tấc mang trong chân mà chẳng có dịp khoe vì bộ đầm che hết cả. Đólà hình ảnh của tôi-cô bé Sao Ly bây giờ.
Hôm nay là ngày thứ 12 sống trong Quang Minh Điện. Tôi phần nào thích nghi với cuộc sống mới này nhưng mọi thứ vẫn còn quá lạ lẫm đối vớitôi. 12 ngày bị giam trong Nam Cung đã biến tôi thành con ếch da xanhbọc xương!? Hôm nay là lần đầu tiên tôi được bước ra ngoài, được nhìnthấy ánh sáng mặt trời và cây cối. Thật là dễ chịu! Mặc dù quần áo vànhững thứ khác rườm rà trên người làm tôi không mấy gì thoải mái nhưngtôi đã học cách biết hài lòng. Tôi khập khiễng bước đi trên cái gót giày bé tí mà cao nhòng dưới chân. Tôi nắm cái đầm xòe bằng cả hai tay chokhỏi vấp. Hôm nay tôi đã phải dậy từ rất sớm để chuẩn bị cho sự kiệnquan trọng này. Từ Nam Cung đến Chánh Cung phải đi xe ngựa mất 10 phút.Sở dĩ phải dùng xe ngựa vì một lý do rất đơn giản: với bộ váy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-vien-da-nang/141525/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.