Tôi đứng trước quán Mèo Đen, cái quán trong tờ bướm quảng cáo tôinhặt từ hộc bàn hôm nọ. Hóa ra nó nằm ở ngay đây, cách nhà tôi không xalắm và lẩn trốn kín đáo ở cuối con hẻm nhỏ. Cái quán mới mở và cũng làquán rượu duy nhất trong thị trấn nên khá đông khách. Tôi bị gây ấntượng bởi cái biển hiệu rất độc đáo. Dòng chữ tên quán dựng thành mộtkhối nổi màu đen có đèn chớp vàng viền quanh liên tục nhấp nháy. Con mèo đen duyên dáng đứng thẳng ngay bên cạnh dòng chữ, vểnh hai tai, Nhữngchiếc mi cong quyến rũ và đôi mắt đỏ nhờ bóng đèn trông kì bí lẫn mamãnh. Cái đuôi dài bất thường của nó dũi ra vắt lên chữ M ở đầu bên kia. Tôi nhìn cái biển hiệu khá lâu trước khi quyết định xem có nên vào haykhông. Bộ dạng tôi trông hơi kì cục khác người: tóc tết hai bím và rối,áo lọ màu hồng không tay quê kệch, quần đùi bằng vải jean mặc ở nhà hơikhiêu gợi. Tôi đảo mắt nhìn mình một lần rồi cũng liều vào trong quánmột phen. Theo như hình chụp trong tờ bướm thì cách bài trí nội thấttrong quán rất đẹp. Tôi không đem theo trong người một xu nào hết vàcũng không có ý định uống bất cứ cái gì trong quán đó. Chỉ là muốn nghía thử một vòng rồi đi ra ngay. Chắc là không ai đòi khoảng phí tham quanđâu nhỉ? Bước vào bên trong, không khí mát lạnh phà ra từ những cây quạt hơi nước. Quán hơi tối một tí và khá ồn ào. Tôi đi cặp theo bờ tườngvòng quanh những bộ bàn ghế bé bé lùn lùn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-vien-da-nang/141523/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.