Sáng ngày chủ nhật, tôi dậy muộn hơn mọi khi. Anh hai không có nhà,ôi đoán chắc anh ấy lại hì hụch chạy bộ buổi sáng rồi. Mọi chuyện chẳngcó gì bất thường cho đến khi tôi ăn sáng xong và leo lên sân thượng tưới cây. Vô cùng ngạc nhiên tôi phát hiện ra cả khu thị trấn nhà nhà đềutreo cờ, cờ của Trường Thịnh Thiên Quốc và cả một lá cờ chữ nhật trắngtoát cạnh bên. Hôm nay là ngày lễ gì thế nhỉ? Lễ gì mà có cả cờ trắng lạ lùng thế nhỉ? Tôi chòm người qua ban công ngó những nóc nhà xa thật xaphía mặt trời mọc. Ở đó cũng treo cờ. Cả một vùng rộng lớn dường nhưvắng ngắt… không có một bóng xe, bóng người… Thứ duy nhất chuyển độngtrên đường là chiếc ôtô xanh dương của anh hai. Anh đang lái xe về nhà,chiếc xe lao vun vút xé gió trên con lộ thị trấn vắng vẻ. Anh hai đi đâu lúc sáng sớm thế này?
Tôi vội vã chạy xuống phòng khách. Ngạn Luật tháo giày và đi vào nhà. Anh mặt bộ đồ đen từ trên xuống dưới, bộ đồ giống như anh đã mặc ngàytang của mẹ chúng tôi. Anh hai ngồi xuống ghế rót nước vào tách và uốngmột hơi. Tôi chưa bao giờ thấy anh căng thẳng như vậy.
-Anh… chuyện gì mà…?
Giọng nói của tôi dù nhỏ nhẹ nhưng đã làm anh giật mình.
-Em dậy rồi à?
Tôi ngồi xuống bên cạnh nhìn anh lo lắng
-Anh vừa đi đâu về thế?
Ngạn Luật nhìn đâu đó ra ngoài cửa đáp nhanh
-Có tí việc thôi…
-Sao anh ăn mặc thế này?
Tôi vừa nói vừa vút cánh tay áo vét đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-vien-da-nang/141521/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.