Hôm nay tôi và Mỹ Lạc đi siêu thị. Cứ mỗi tháng là phải đi một lần vì có rất nhiều thứ cần mua. Nào là kem đánh răng, sữa tươi, xà phòng,nước rữa bát, nước xả vải, xà bông giặt đồ, và dĩ nhiên… một ít tamponcho riêng tôi nữa chứ! Thứ đó anh hai không liệt kê ra trong tờ giấy ghi chú nhưng tôi phải tự biết là mình cần. Mọi khi hai anh em tôi vẫn đivới nhau nhưng hôm nay Ngạn Luật bận họp gì đó ở trường… thế là tôi rũMỹ Lạc đón xe buýt đi thẳng tới siêu thị. Vừa bước vào siêu thị cô bạnđã chạy ngay đến gian đồ may mặc. Ngắm khía quần áo giày dép là sở thích của bạn ấy! Còn tôi thì rảo vòng quanh, cố gắng điều chỉnh chiếc xe đẩy đầy ắp đồ không va vào các kệ hàng hóa và người qua lại. Nếu tôi khôngmặc đồng phục học sinh thì chắc người ta sẽ nhầm tôi với một bà mẹ đangmua sắm cuối tuần cho gia đình. Sau khi chắc chắn là trên xe đã có đủnhững gì ghi trong tờ giấy anh hai đưa, tôi ì ạch đẩy nó đến quầy tínhtiền. Thật không may tôi đụng phải một người. Cô gái nọ kêu lên mộttiếng và quắc mắt nhìn tôi. Ấn tượng đầu tiên của tôi về con người ấychính là đôi mắt đó. Một màu mắt đen huyền đẹp làm sao, những chiếc midài và rậm đều, cong vút thật tự nhiên… Một đôi mắt hoàn hảo chỉ cóđiều… sao mà nó trông đáng sợ quá! Cái nhìn sắc sảo chiếu thẳng vào tôi. Có một cơn ớn lạnh chạy dọc theo xương sống, tôi lí nhí xin lỗi màkhông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-vien-da-nang/141515/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.