Như Ý thấy Hoa Ti Nhu chạy, chạy nhanh qua ấn vào nhân trung của Hoa Thị. Cốc Vũ ở một bên cũng nén giận lấy lại tinh thần, vừa dỗ dành Thiên Nhi vừa bắt mạch cho Hoa Thị. Nhìn sắc mặt tái nhợt của nàng, một ngày như già đi mười tuổi. Có con như thế, thật là nghiệp chướng.
Trong lòng không có tư vị gì, Hoa Ti Nhu quá mê muội, ngoại trừ An Cẩm Hoa, trong mắt nàng rốt cuộc không còn thấy bất cứ ai, không thấy cả mẹ ruột của mình, cứ như vậy không để ý mà đi, bởi vì ma lực của tình yêu sao? Thật làm bẩn hai chữ này.
An Cẩm Hiên và Đoàn Vô Vi hai người chỉ có thể ở một bên lắc đầu cười khổ, không thể giúp gì. An Cẩm Hiên định thần nhìn Cốc Vũ nói: “Nơi này giao cho các ngươi, chúng ta đi thương hội, chút nữa là bắt đầu.”
Cốc Vũ tự nhiên biết chuyện nặng nhẹ, thấy hắn lo lắng, liền cho hắn ăn khỏa thuốc an thần, “Cẩm Hiên ca, các ngươi yên tâm, chờ bá mẫu tỉnh dậy đi lại sẽ không ngại. Phường nhuộm nhiều người như vậy cần gì kêu họ làm.”
An Cẩm Hiên và Đoàn Vô Vi ngẫm lại cũng đúng, liền ra cửa, ở trong ngõ nhỏ tách nhau ra làm việc. Hoa Ti Nhu chạy đi đã một lúc, sợ là sẽ đi phường nhuộm. Đoàn Vô Vi dĩ nhiên biết Tề Thị đã chờ ở đó, nhưng sao mà biết? Nói đơn giản cũng đơn giản, hắn đã ở bên An Cẩm Hoa lăn lộn nhiều năm như vậy, làm chuyện lớn không được, nhưng phá rối chuyện của hắn thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-vien-coc-huong/1577560/quyen-3-chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.