Tư vị chờ đợi thật không tốt, thật không tốt.
An Cẩm Hiên và An Cẩm Lâm vừa chờ tin tức thương hội bên kia, vừa quan sát động tĩnh của An Cẩm Hoa. Cả hai đầu đều như đá rơi xuống nước, ngay từ đầu có chút gợn sóng, sau đó đều bình tĩnh, bình tĩnh tựa hồ chưa có phát sinh điều gì.
An Cẩm Hiên tin vào phán đoán của mình, quả quyết không đến vô giúp vui. An Cẩm Lâm lúc đầu khẩn trương, sau cũng thuận theo tự nhiên. Mà An Cẩm Hoa sau ngày cam chịu ấy, không có người tới chằm chằm bên này, miễn cho bị phát hiện sinh nghi. Không có người nhìn chằm chằm, bọn họ phải hiểu rằng động tác của hắn không phải không có con đường.
Ngày này, Cốc Vũ đi Bát Phương Lâu, từ chưởng quầy Bát Phương Lâu biết được, người nọ đã nhận gì đó của An Cẩm Hoa.
Cốc Vũ biết được sự việc này, trong nháy mắt trong đầu liền hiện ra vẻ mặt sốt ruột của An Cẩm Lâm. Dĩ nhiên nàng sẽ không nói cho hắn biết, miễn cho hắn thiếu kiên nhẫn.
Nàng lộ ra ý cười, từ tửu lâu chuẩn bị đi Vân Cẩm Các tìm An Cẩm Hiên.
Cuối thu không khí trong lành sảng khoái. Xuyên qua những con hẻm nhỏ, cô nương ra ngoài nhiều hơn. Mùa hè các cô nương cơ bản đều trốn trong phòng để tránh đen da. Lúc này ra ngoài, đứa nhỏ, ma ma, nha đầu theo sau. Hai bên ngã tư đường mua bán đông hơn, tiếng thét to cao thấp nối tiếp.
Bên người mang theo nha đầu, ít nhiều cũng xem này nọ, nhóm bán hàng rong thét to không giấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-vien-coc-huong/1577552/quyen-3-chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.