Đoàn Vô Vi nói chuyện với Như Ý xong, lập tức đi thương hội tơ tằm, ở đến trưa, xong mới vào tửu lâu chuẩn bị cơm trưa.
Từ khi hắn đến thành Vân Châu, suy nghĩ thật lâu, không thể phủ nhận lúc trước hắn thật động tâm với Hoa Ti Nhu, gặp báo ứng, dạo một vòng trở về, hắn có chút hiểu rõ lại có chút ngây thơ, cũng may hắn đã dỗ được Hàn thị, sở hữu sản nghiệp ở Tú huyện đều là của Hàn thị, con của mình vẫn là con, đến cùng Hàn Thị cũng không tuyệt tình được, không tình thì còn nghĩa, cứ như vậy ôn hoà duy trì.
Cùng Hoa Ti Nhu sinh hoạt một thời gian ngắn, hắn mới cảm thấy mình chỉ có hai bàn tay trắng. Có vài chuyện, hắn không cần miễn cưỡng mình. Qua chuyện Hoa Ti Nhu và Hàn thị, hắn mới biết được trước kia hắn cho rằng nữ nhân đều nghĩ như nhau, là có bao nhiêu hoang đường.
Hiện tại hắn ở thành Vân Châu có nuôi một người, nói là nha đầu cũng tốt thông phòng cũng xong, chỉ cần sinh đứa nhỏ hắn sẽ nạp nàng, là người coi hắn như trời, hắn ho khan một tiếng, nàng có thể sợ tới mức hét to.
Mà Hàn Thị cùng đứa nhỏ, một tháng hắn ở ba ngày năm ngày, tường an vô sự.
Nhưng hắn biết, ngày lành có thể qua đi, hiện tại mình có gì đâu? Vì thế không chút do dự, dựa vào An Cẩm Lâm. Cây này không vững chắc như An Cẩm Hoa, nhưng hắn không thể không duyên cớ bỏ qua để mình bị trắng tay một lần nữa, huống chi, An Nhị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-vien-coc-huong/1577549/quyen-3-chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.