Đầu tiên dự định máy tuốt hạt để Trần Giang Sinh và Đại Lâm lo, nhưng hiện tại Đại Lâm bận rộn bên kia không thể phân thân. Lúc này, Trần Giang Sinh một người cũng thật sự lo không xuể, huống hồ bên Lí Đắc Hà cũng tạm ổn, nên gọi hắn đi theo Trần Giang Sinh chạy khắp bốn phương tám hướng.
Mặt trời đỏ như lửa, thu cắt xong đem lúa hong khô rồi bỏ vào kho, đồng ruộng từ màu vàng óng ánh biến thành bùn đất lầy lội, sau đó cho trâu đi cày bừa rồi cho nước vào, cánh đồng lại như một tấm gương lớn không có quy tắc, nháy mắt đã có những màu xanh rải rác chỗ dầy chỗ thưa, là mạ vừa gieo.
Người trong nhà bận hết một trận cũng cũng thở phào nhẹ nhõm, Vương Thị, Hứa Thị đều bị phơi đen, mới bắt đầu dọn dẹp nhà cửa hỗn độn, Cốc Vũ cùng Tiểu Mãn cũng không được ra ngoài, ở nhà trông đám nhỏ và nấu cơm,sau mùa thu là hôn nhân của Tiểu Mãn, nên không muốn nàng làm lụng vất vả.
Bấm tay tính cũng còn khoảng ba tháng nữa, Cốc Vũ nhất thời có chút luyến tiếc. Môi ngày Tiểu Mãn vẫn bận rộn như cũ, lại không quá để bụng chuyện làm đồ cưới cho mình, thêu rồi lại ngừng, tâm tư không biết đi nơi nào.
Cốc Vũ nhìn ở trong mắt, nàng đoán không ra tâm tư của cô nương sắp xuất giá, chắc là có một chút sợ hãi, dù sao về sau làm vợ người không thể tự tại như lúc còn ở nhà, hơn nữa mẹ chồng, sinh kế mọi việc phải tự mình quan tâm. Như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-vien-coc-huong/1577473/quyen-2-chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.