Gió lạnh gào thét vù vù rung động, cây trong viện sớm rụng hết lá, cành trơ trụi trong gió run run.
Nhà ngói quét vôi nhìn sáng sủa không ít, ở giữa nhà chính đặt một chậu than lớn, ở trên là một ấm nhỏ nấu nước gừng đường, nhè nhẹ bốc lên hơi nóng. Trong làn hơi nước có thể thấy khuôn mặt Cốc Vũ càng hồng nhuận không biết là do sưởi ấm hay vì lý do khác, CốcVũ ngồi cạnh đống lửa làm gì cũng không chịu đi.
Vào đông, Vương Thị, Hứa Thị không có chỗ đi. Nhà mới xây vừa mới dọn vào, trong ngoài đều khô ráo nhẹ nhàng khoan khoái không cần thu thập. Quần áo cũng vừa mới lấy ra sáng nay, không còn chuyện lớn gì cần chuẩn bị, Vương Thị vì chuyện của Tiểu Mãn còn giận, dứt khoát không quan tâm bên kia, xiêm y của An Cẩm Hiên và Kinh Trập cũng không vội, chờ bọn hắn về mới làm, miễn cho không thích hợp. Vương Thị muốn dọn dẹp thịt khô lạp xưởng đã ăn quen bên nhà mẹ đẻ, vì thế mỗi ngày cùng Hứa Thị làm lụng vất vả cho thức ăn mừng năm mới.
Hứa Thị, Giang Thị cũng bận việc theo, cảnh tượng trở nên nhộn nhịp, thịt khô lạp xưởng làm xong tặng một ít cho tửu lâu, nhân tiện kêu An Cẩm Hiên và Kinh Trập trở lại, không cần làm lụng vất vả vân vân.
Lúc này mọi người đều hỗ trợ làm việc, chỉ có Cốc Vũ sợ lạnh đóng đo bên đống lửa không chịu động một bước. Hạ Xuyên cũng cười nói nàng, "Thì ra nhị tỷ ngươi cũng có lúc sợ, ai."
Tiểu Mãn kêu nàng cử động sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-vien-coc-huong/1577453/quyen-2-chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.