Thời tiết càng nóng bức, trên cây ve không ngừng kêu, chó Trần Giang Sinh nuôi ở nhà nằm le lưỡi dưới mái hiên, thời tiết làm cho người ta mệt rã rời, Tiểu Mãn và Tiểu Hà ở trong phòng thêu hoa không ngừng buồn ngủ, tay bị đâm vài lần chảy máu, nên ngừng thêu, dù sao hiện tại không vội giúp gia dụng. Hộ nông dân ra vào đi trên đường thôn cũng cảm thấy nóng chân, Hứa Tần Thị có chút khuyếch đại nói, bột gạo rớt trên phiến đá, có thể biến thành bánh.
Hàng năm ngày mưa cùng ngày nắng đều có định số, ông trời già quyết định ngày đó đổ mưa hoặc nắng trong. Nếu điều phối tốt thì một năm mưa thuận gió hoà, nếu phạm lười sẽ theo ý đi qua. Tỷ như thời gian trước trời không ngừng đổ mưa tựa hồ đã dùng lượng mưa của năm, thừa lại đều là ngày nắng, bầu trời trong xanh không một áng mây, cũng không thấy dấu hiệu đổ mưa.
Lí Đắc Tuyền phát rầu, thu gặt lúa thì không có vấn đề, nhưng cấy mạ phải làm sao bây giờ, nắng như vậy mạ sao mà sống?
Lo cũng không có biện pháp, ông trời không thương, chỉ có thể lo lắng suông.
Lúc trước Lí Hà Thị thường ôm Hạ Xuyên ra ngoài, Cốc Vũ và Tiểu Mãn còn ở sau lưng nói Lí Hà Thị sĩ diện, ôm ra ngoài người thôn trang đều nói vài lời hay. Hiện tại Cốc Vũ phát hiện mình cũng rất thích ra ngoài.
Không nói thường ngày đi vườn trồng thần tiên quả hay giặt quần áo, người dân thôn trang đối với mình thật khách khí, hơn nữa là loại nói không nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-vien-coc-huong/1577419/quyen-2-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.