Hai ngày nay, Hứa Tần Thị liên tục phát hiện việc lạ.
Nàng thường thức dậy sớm nhất, đầu tiên nàng thường dùng nước tối hôm qua để lại trong thùng tạt sân, rồi dùng cây chổi lớn quét sân, xong mới xách thùng lớn ra sông múc nước về làm bữa sáng, làm bữa sáng xong mới múc nưóc nấu cơm. Lúc làm bữa sáng những người khác mới chậm rãi rời giường, mở cửa bắt đầu một ngày, nên thêu hoa thì thêu hoa, nên bào cây thì bào cây.
Nhưng mấy ngày nay, nàng thấy thật kỳ quái, buổi sáng chưa kịp lấy cái chổi, viện đã được quét sạch sẽ, nước tràn đầy trong vại, không cần phải nói, vườn rau cũng tưới qua một lần, lá rau còn nhỏ nước.
Hứa Tần Thị không có việc gì làm, nàng hỏi qua Vương thị và Lí Đắc Tuyền, bọn họ lắc đầu,CốcVũ, Tiểu Mãn ở cùng phòng với Hứa Tần Thị, nàng biết không phải họ, đang muốn hỏi Kinh Trập và An Cẩm Hiên, đã thấy hai người ngáp dài đồng thời đi ra, bộ dáng còn buồn ngủ, cũng không giống là bọn họ làm.
CốcVũ theo quán tính bưng thau gỗ nhỏ của mình đi múc nước rửa mặt, đã thấy trong bồn nước tràn đầy, như là mới đổ, ngoài ý muốn, cười nói: "Mỗ mỗ, ngài thật là, sao lấy cả nước rửa mặt cho ta, phải để ta lấy cho ngươi mới đúng."
Hứa Tần Thị nghi hoặc, xua tay, "Không phải ta lấy, ngươi có nhìn ra cái gì không thích hợp?"
CốcVũ thấy thần sắc Hứa Tần Thị khẩn trương, lại nhìn quanh mọi nơi, còn tưởng rằng trong nhà có trộm, "Thế nào, có phải bị mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-vien-coc-huong/1577362/quyen-1-chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.