(11)
Trong không khí, rõ ràng còn lưu lại mùi hương của anh. Nhưng khi em mở mắt, anh đã không còn đây.
...
Ngày hôm sau.
Lúc Trầm Uyển còn đang say giấc ngủ, cánh cửa phòng đột nhiên mở vào.
Quả nhiên, đêm qua cô quên khóa trái cửa.
Jessica chạy tới bên giường, không chút lưu tình mà lay người Trầm Uyển, bắt cô phải tỉnh dậy từ giấc hồng.
- Eo ôi, bé heo còi bé bỏng của tôi ơi, mau dậy đi. Mặt trời sắp soi tới mông rồi đó.
Jessica hôm nay tâm trạng hớn hở, bởi vì, lát nữa cuộc thi kiến thức sẽ diễn ra. Tuy chỉ là giao lưu, nhưng Jessica lại cảm thấy hưng phấn hơn khi sắp được gặp các mĩ nam của trường nam sinh.
Trầm Uyển uể oải mở mắt, được Jessica đỡ dậy, cô ngáp ngắn ngáp dài nhìn cô bạn thân, hé miệng:
- Cô nương à, còn sớm mà.
Vừa nói, cô vừa liếc nhìn đồng hồ trong phòng. Mới có 6h15', mà lát nữa tận 8h cuộc thi mới diễn ra.
- Sớm cái gì, cậu mau giúp mình tìm đồ để mặc đi. Ôi chao, mình không biết nên mặc gì hết...
Trầm Uyển nhoẻn miệng cười, đột ngột ghé sát vào Jessica, lời nói có chút mờ ám:
- Sao thế? Tia anh chàng nào rồi à?
- Nào...nào có!
Lập tức Jessica phản bác, khuôn mặt nhỏ nhắn không được tự nhiên mà hơi ửng hồng.
Trầm Uyển đưa tay lên che miệng ngáp ngủ:
- Được rồi, bổn cô nương hôm nay sẽ ra tay hành hiệp trượng nghĩa.
Nghe Trầm Uyển nói vậy, Jessica vui mừng, đi theo sau hầu hạ cô. Jessica rảnh rỗi, đi chuẩn bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-tinh/154783/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.