Sau khi “tiễn” hai cha con nhà kia về. Tạ Cẩn Hi liền khoá cửa, từ cửa cổng đến cửa nhà rồi đi vào phòng của mình xem Thời Tư Nghiên ra sao rồi.
Vừa mở cửa vào phòng, thấy cô đang ngồi thất thần ở chiếc ghế lười bên cạnh cửa sổ. Anh ta tiến tới, ôm lấy eo cô từ phía sau, tựa cằm lên vai của cô “ Đang nghĩ gì vậy?”
Xoa xoa nhẹ vào tay đang ôm ở eo mình, giọng Thời Tư Nghiên lúc này so với lúc nãy lại có lúc nhẹ nhàng “ Không có gì”
Cô hơi xoay người lại, đưa tay ôm lấy mặt của Tạ Cẩn Hi, trong lòng cô lúc này có lúc không nỡ “ Tạ Cẩn Hi, tôi muốn ở lại Trấn Giang một thời gian dài”
Cứ lần nào Thời Tư Nghiên nhẹ nhàng là y như rằng sẽ có biến. Vòng tay của Tạ Cẩn Hi lại có chút siết chặt lại “ Cũng được, anh sẽ thường xuyên tới đó thăm em”
Hơi cựa mình để Tạ Cẩn Hi nới lỏng tay ra. Làm gì có cơ hội mà thăm chứ, cô chỉ về đó thăm bà ngoại một khoảng thời gian thôi, rồi sẽ ra nước ngoài âm thầm sinh con. Nhưng thôi vẫn gật đầu đồng ý cho anh ta vui lòng vậy “ Được, em đi tắm trước đã”
Tạ Cẩn Hi cũng đã nhận thấy được sự khác thường của Thời Tư Nghiên, anh ta chưa thấy cô như thế này bao giờ, cứ như vừa gần mà lại vừa xa cách.
Tới thời gian đã định sẵn, Thời Tư Nghiên đã tự lái xe từ Giang Thành về Trấn Giang. Cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-thuong/3390331/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.