Trên đường từ viên trang Cố thị trở về, bầu không khí trên xe ngập trong im lặng. Cho tới khi đón được cậu nhóc Măng Măng thì trong xe mới có chút náo nhiệt.
Cậu bé bất chấp ngồi trong lòng của Thời Tư Nghiên mặc cho Tạ Cẩn Hi đã nhiều lần ngỏ ý muốn xách cậu nhóc xuống ghế hàng ghế sau “ Măng Măng, con lớn như vậy rồi, xuống dưới ngồi đi”
Măng Măng ôm chặt lấy cánh tay của Thời Tư Nghiên, cậu phải bám rễ ở đây “ Không đâu, Măng Măng còn nhỏ. Hơn nữa chị Nghiên Nghiên thích bế Măng Măng mà”
Tạ Cẩn Hi bây giờ thiếu nước dừng xe lại mà xách cậu nhóc xuống dưới. Thời Tư Nghiên cũng quá quen với cái tình huống thế này. Cô xoa xoa nhẹ cái má bánh bao của cậu bé “ Măng Măng, cuối tuần sau chị sẽ về nhà thăm người thân. Sẽ không ở cùng em một thời gian”
Nghe tới mình sắp bị ở cùng cậu út ác ma, cậu nhóc liền phản ứng lại, bày ra dáng vẻ nũng nịu để xin đi cùng “ Em có thể đi cùng chị không, xin chị đó”
Mỗi lần cậu nhóc này là nũng cô đều không thể từ chối, nhưng lần này thì không thể rồi “ Không thể được đâu, lần này em có làm nũng cũng không được đâu”
Không thành công rồi, cậu nhóc buồn bã dựa vào người Thời Tư Nghiên “ Vậy chị đi nhanh về nhé”
Nghịch nghịch cái tay nhỏ của cậu nhóc, cô cũng đang tự hỏi không biết cậu nhóc này có bám mẹ như bám cô không “ Được rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-thuong/3390329/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.