Khi ánh sáng của ngày mới chiếu rọi vào trong căn phòng ngủ. Thời Tư Nghiên bị chính những tia nắng ấy đánh thức. Khẽ mở mắt thức dậy, mơ màng nhìn sang bên cạnh.
Người nằm cạnh cô đã sớm dậy đi làm rồi, còn chu đáo đổi cho cô một cốc nước ấm để ở đầu giường.
Vẫn còn ngái ngủ mà ngồi dậy, vươn tay lấy cốc nước trên bàn, uống lấy một ngụm lớn rồi đặt trả chiếc cốc về chỗ cũ.
Đồ mới của cô cũng được Tạ Cẩn Hi chuẩn bị sẵn cho rồi. Giờ cô chỉ cần đi vệ sinh cá nhân rồi ra thay đồ là có thể tới viện rồi.
Căn nhà rộng lớn của Tạ Cẩn Hi lúc này chắc cũng chỉ còn có Thời Tư Nghiên thôi. Măng Măng lúc anh ta đi làm đã tiện đường đưa đi học luôn rồi.
Sáng nay trước khi đi học, cậu bé còn làm loạn một trận. Hết giả vờ ốm đến giả vờ đau bụng để được ở nhà chơi với Thời Tư Nghiên. Nhưng làm sao người cậu út yêu quý của Măng Măng lại để chuyện đó xảy ra được, nên mặc kệ mà xách cậu bé đi học.
Xong hết mọi thử tục buổi sáng, Thời Tư Nghiên đi ra ngoài phòng khách. Khi cô cầm túi lên chuẩn bị ra ngoài thì có tin nhắn gửi tới.
Tạ Cẩn Hi: Đã dậy chưa?
Tạ Cẩn Hi: Đồ ăn sáng đã để sẵn trên bàn
Thời Tư Nghiên đọc mấy dòng tin nhắn ấy xong, liền ngó vào bếp thử xem. Đúng là đồ ăn sáng Tạ Cẩn Hi đã để sẵn trên bàn ăn cho cô rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-thuong/3390320/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.