Tối hôm đó, vì chưa kịp mang đồ sang nên Thời Tư Nghiên nhường cho Tạ Cẩn Hi đi tắm trước trong khi chờ có người mang đồ qua cho mình.
Cô cùng Măng Măng lúc này đang ôm nhau ở trên giường cậu nhóc. Măng Măng nằm ngoan ngoãn trong lòng cô để nghe đọc truyện, điều mà tối nào cậu cũng phải năn nỉ cậu út của mình cả tiếng đồng hồ để có được.
Nằm nghe truyện được một lúc thì cậu bé cũng ngủ thiếp đi từ lúc nào. Thời Tư Nghiên thấy bánh bao nhỏ bên cạnh mình không có động tĩnh gì, liền khẽ buông quyển truyện trên tay, nhìn xuống cậu bé. Thấy khuôn mặt non nớt ấy đang ngủ say, không nhịn được mà thơm mà má Măng Măng một cái, rồi chỉnh lại tư thế cho cậu bé, trước khi rời đi còn không quên kéo lại chăn.
Đi lại ra ngoài phòng khách. Thời Tư Nghiên tuỳ ý lấy chiếc triền hoa trên tóc mình xuống, để cho mái tóc đen dài của cô được bung xoã. Thở ra một hơi thoải mái, cô ngồi dựa vào ghế êm. Lấy điện thoại ra gọi cho ai đó.
Qua một hồi chuông, đầu dây bên kia mới nhấc máy “ Alo, tổ tông của tôi. Cuối cùng cậu cũng chịu gọi cho mình”
Giọng nói của Thời Tư Nghiên mang theo mệt mỏi mà đáp lại “ Tần Thanh, mai mình muốn tới chỗ cậu, tái khám một chút”
Tần Thanh là bạn thân của Thời Tư Nghiên, hai người quen biết nhau từ nhỏ. Hai người còn học chung một trường đại học, chỉ là Tần Thanh học y khoa, còn Thời Tư Nghiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-thuong/3390319/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.