Vẫn còn ở trong phòng thay đồ, Cố Thành Chương cùng ông nội Cố đã bước vào. Ông cụ Cố chống gậy, nện mạnh xuống sàn: “Cậu đúng là không muốn sống nữa rồi à!”
Giọng ông đanh thép khiến động tác của Ôn Sơ khựng lại. Cố Trình theo phản xạ nắm lấy cổ tay cô, kéo cô ra sau lưng mình.
Ông cụ Cố thấy vậy liền bật cười lạnh: “Thế nào? Sợ tôi nổ súng vào nó chắc?”
Cố Trình nhìn ông nội, ánh mắt kiềm nén.
Ôn Sơ cũng ngẩng đầu, đây là lần đầu tiên cô gặp ông cụ Cố, trước đó chỉ thấy trên bản tin, còn sớm hơn nữa là trong điện thoại của Cố Trình.
Nếu là trước kia, có lẽ cô sẽ hoảng hốt. Nhưng lúc này thì không. Cô cũng không biết rằng vì cô, Cố Trình đã đối đầu với ông cụ trong nhà không ít lần, nên phản ứng lúc này của anh hoàn toàn là theo bản năng.
Cố Thành Chương thì hiểu rất rõ. Tuy trong lòng ông cụ không phục, nhưng ông và vợ đều hài lòng với Ôn Sơ. Cái “không phục” ấy một phần đến từ nhà họ Tề, phần còn lại là từ thái độ của Cố Trình. Còn về Ôn Sơ, vì Tề Viện, ông cụ cũng có thành kiến.
Thế nhưng, thành kiến đó không thể ngăn cản được Cố Trình.
Ông vội vàng đỡ lấy ông cụ, khẽ khuyên: “Đây là bệnh viện, bố không được lớn tiếng. Hơn nữa, Cố Trình còn phải đi kiểm tra lại, rồi làm phẫu thuật. Đầu và vai của nó đều bị thương.”
“Bố có giận, cũng phải đợi nó hồi phục rồi hẵng nói.”
Ông cụ Cố nghiến răng ken két,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-the-ban-tiet-bach-thai/4097635/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.