Khi cô vừa cất lời hỏi, giọng của Dư Hân Chi đã vang lên. Bà gọi lớn: “Cố Trình, Ôn Sơ!” rồi nhanh chóng chỉ huy những người còn lại: “Mấy người qua đây, mau dỡ ra.”
Toàn bộ trung tâm thương mại vì tai nạn bất ngờ mà náo loạn. Người đi đường hoảng sợ, fan hâm mộ hoảng loạn, người phụ trách trung tâm thương mại cũng vội vã chạy từ văn phòng ra.
Người quay phim của Ôn Sơ vác thiết bị lao đến, đội an ninh gần như quỳ trượt đến đại sảnh, nắm lấy tấm biển sắt rồi cùng nhau nâng lên. Tấm biển to như vậy, một người sao nâng nổi, phải mấy người hợp sức mới được. Các fan nước mắt lưng tròng, cũng lao đến giúp.
“Tiểu Sơ!”
“Cố tổng!”
“Mọi người không sao chứ?”
“Hu hu…”
“Vừa rồi người chạy qua đó là Cố tổng à?”
“Là anh ấy đấy.”
“Cầu trời bình an.”
“Nào, cùng nhau nâng lên!”
“Một—”
“Hai—”
“Ba!”
Trong khoảng không chật hẹp, Ôn Sơ bị đè chặt bên trong, trán của Cố Trình không ngừng rỉ máu, cô hoảng hốt, dùng tay áo lau vết máu ở chân mày anh.
Cố Trình nhắm mắt, siết chặt cô trong vòng tay. Anh chỉ dựa vào ý chí để gắng gượng, Ôn Sơ lo lắng hỏi: “Anh sao rồi?”
Môi mím chặt, anh đáp khẽ: “Còn chịu được.”
Ôn Sơ quay ra ngoài thúc giục: “Nhanh lên!” Dư Hân Chi cũng hô theo: “Nhanh lên mọi người!”
“Một—”
“Hai—”
“Ba!”
Mọi người dốc toàn lực, trong mười mấy đôi tay hợp sức, tấm biển sắt được nhấc lên một khe hở, tách ra khỏi sau đầu và lưng Cố Trình, khiến anh có thể cử động.
Ôn Sơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-the-ban-tiet-bach-thai/4097633/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.