Kỷ Hành vốn đã nóng lòng chờ đợi, vừa thấy Điền Thất khóc, lòng hắn liền quặn thắt lại. Hắn cố nén mãnh lực muốn ôm nàng vào lòng ngay tức khắc, bèn xoay người đi thẳng vào nội thất. Điền Thất hiểu ý, liền theo vào.
Trong phòng chỉ còn lại hai người. Điền Thất vừa cài then cửa, Kỷ Hành lập tức ôm lấy nàng, nhẹ nhàng vỗ về sau lưng rồi thấp giọng trấn an: “Đã có ta đây, không sao rồi.” Tuy hắn chưa rõ ngọn ngành, nhưng chỉ cần có hắn tại vị, tất sẽ dốc hết sức mình để bảo vệ nàng.
Lúc này, Điền Thất như được gặp lại cốt nhục thân thích, nhất thời tủi thân vô cùng, ghé vào lòng Kỷ Hành buồn bã thốt lên: “Bệ hạ, có kẻ muốn cướp đi tính mạng ta.”
Cánh tay ôm nàng của Kỷ Hành bỗng cứng đờ: “Là ai?!”
“Tạm thời ta chưa rõ.” Điền Thất đáp lời, rồi cặn kẽ kể lại chi tiết mọi chuyện đã xảy ra trong ngày hôm nay.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Kỷ Hành nghe xong mà hoảng sợ khôn cùng, sau đó cẩn thận rà soát khắp cơ thể nàng, xác định nàng không bị bất kỳ vết thương nào mới thở phào nhẹ nhõm. Mặc dù vậy, Điền Thất vẫn chịu cú kinh hãi lớn, điều đó khiến hắn đau lòng không thôi. Hắn khẽ vuốt gò má nàng, nghiêm mặt nói: “Nàng cứ yên tâm, ta nhất định sẽ tra ra kẻ chủ mưu đứng sau, báo thù rửa hận cho nàng.”
Điền Thất khẽ gật đầu. Tuy rằng đây không phải chuyện đáng để khoe khoang, nhưng ta không thể không thừa nhận rằng, cảm giác được người bảo bọc che chở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-that-thang-vi-giua-chon-hau-cung/4999383/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.