Hôm nay là ngày cuối tuần nghỉ ngơi, không cần lâm triều, nhưng Kỷ Hành vẫn dậy thật sớm. Hôm nay, hắn có chuyện phải làm.
Vừa qua Rằm Trung Thu, tiết trời cuối thu quang đãng, khoáng đạt, thích hợp nhất để hành quân duyệt binh. Ba đại doanh trấn thủ kinh kỳ đóng quân cách kinh thành chừng năm mươi dặm, toàn bộ đều là tinh binh thiện chiến nhất của Đại Tề. Hằng năm vào tiết thu, Hoàng thượng đều đích thân ngự giá đến ba đại doanh này duyệt quân, vốn là lệ thường. Những khi rảnh rỗi hoặc chợt hứng khởi, tùy lúc cũng có thể xuất cung.
Dùng qua loa chút điểm tâm sáng, Kỷ Hành khoác lên giáp trụ chuyên dụng của Hoàng đế, đeo cung vác kiếm bước ra khỏi cửa. Hắn thân hình cao ngất, hai chân thon dài, vừa cởi long bào thay khôi giáp, lập tức toát ra khí chất chính nghĩa hiên ngang lẫm liệt. Cộng thêm khuôn mặt tuấn tú kia, nhìn qua quả thực là một thiếu niên tướng quân huyết khí dồi dào, một lòng vì nước. Ngay cả Điền Thất cũng suýt bị vẻ ngoài này của hắn lừa gạt. Nàng đứng ở ngưỡng cửa Càn Thanh Cung nhìn theo bóng hắn khuất dần, trong lòng thầm buông tiếng thở dài: Quả nhiên, người không thể chỉ nhìn bề ngoài, càng không nên tin vào bất cứ sự ngụy trang nào của người đời.
Ngự mã giám sớm đã dắt một thớt bạch mã cao lớn, toàn thân trắng như tuyết chờ sẵn. Kỷ Hành đứng cạnh tuấn mã, chợt quay đầu liếc một cái. Ánh mắt hắn lướt qua đám người, thoáng dừng lại trên thân ảnh Điền Thất. Hắn nhìn nàng khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-that-thang-vi-giua-chon-hau-cung/4999359/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.