Đó là kết luận mà Thịnh An Hoài đã cẩn thận quan sát suốt một ngày trời mới đúc kết được. Kể từ hôm qua, Điền Thất không trở về cung, người Hoàng thượng phái đi tìm báo lại rằng tiểu thái giám rất có khả năng đã xuất khỏi kinh thành. Ngay sau đó, Hoàng thượng liền có biểu hiện như trúng phải tà ma. Dung nhan Ngài nghiêm nghị, sắc mặt bình tĩnh đến đáng sợ, nhưng ánh mắt lại âm trầm như vực sâu. Tuy không nói một lời, song quanh thân lại bao phủ một cỗ hàn khí nặng nề, khiến người ta không thấy được nhưng lại cảm nhận rõ mồn một, tựa như Vô Thường dưới Cửu Tuyền đang đến đòi mạng vậy.
Chính cái biểu cảm cùng khí chất âm lãnh ấy, kết hợp với tiếng nghiến răng ken két thỉnh thoảng vọng ra, tạo thành một công hiệu thúc hồn đoạt phách. Đế vương của nhân gian thoắt cái hóa thành Diêm vương tại thế, ai mà dám không kinh sợ? Người hầu cận Ngự tiền đều biết cách tùy cơ ứng biến, lúc này ngay cả việc hô hấp cũng phải thật cẩn trọng, chỉ e sơ suất chọc cho Hoàng thượng càng thêm phẫn nộ, uổng phí tính mạng.
Dẫu Thịnh An Hoài đã trải qua vô số sóng gió, nhưng lúc này ông ta cũng khó mà chịu đựng nổi. Nguyên do là bởi Hoàng thượng kìm nén quá rõ ràng, chẳng chịu bùng phát. Trạng thái ấy tựa như một thùng hỏa d.ư.ợ.c bị phơi dưới ánh dương gay gắt, không biết khi nào sẽ nổ tung, thật sự khiến người ta vô cùng bất an. Chi bằng mặt rồng cứ nổi giận lôi đình, làm Càn Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-that-thang-vi-giua-chon-hau-cung/4999356/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.