Ninh Vương phủ của Kỷ Chinh được xây dựng vô cùng tráng lệ, nhưng không phải kiểu rộng lớn khoáng đạt như Hoàng cung, mà tinh xảo đến từng chi tiết. Đình đài lầu các, cảnh trí lâm viên, tất thảy đều mang đậm nét tự nhiên, độc đáo của khu vườn Tô Châu. Điền Thất dạo chơi trong phủ lâu đến mức mỏi rã cả chân mà vẫn chưa đi hết. Kỷ Chinh bèn dẫn bọn họ dừng chân trước một tòa lầu nhỏ gần đó, rồi truyền lệnh an bài tiệc tối ngay tại nơi này.
Hoàng hôn ngả về Tây, tà dương dần khuất, Kỷ Chinh cho người châm hơn mười ngọn đèn mỹ nhân. Đèn mỹ nhân được chế tác tinh xảo, kích cỡ và hình dáng hệt như người thật, với các tư thế khác nhau. Bên trong thắp những cây nến rất lớn, vải đèn mỏng tang, vì thế ánh sáng rọi ra sáng hơn hẳn các loại đèn lồng thông thường. Điền Thất không khỏi chặc lưỡi cảm thán: Vị Ninh Vương này, quả nhiên là người biết hưởng lạc xa hoa.
Bữa tiệc này mọi người đều thưởng thức hết sức vui vẻ. Kỷ Chinh sai người bưng lên rượu rắn lục ủ hai mươi năm, nhưng Điền Thất không quen dùng, nên thay bằng rượu trái cây. Rượu trái cây có hai loại, một loại là rượu lê, một loại là rượu nho. Điền Thất cảm thấy hương vị của cả hai đều không tệ, uống một chung rượu lê, lại tiếp tục uống một chung rượu nho. Tuy nồng độ của hai loại đều không mạnh, nhưng khi trộn vào nhau thì sức nặng sẽ tăng gấp bội, vì vậy, nàng uống dần dần, đầu óc có chút choáng váng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-that-thang-vi-giua-chon-hau-cung/4999338/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.