Kỷ Hành vừa thoáng nhìn thấy phần thân sau của Điền Thất thì ánh mắt lập tức khó lòng rời đi. Cặp m.ô.n.g mềm mại đầy đặn kia bị áp lên nhánh cây, khiến đường nét trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết. Y phục vì bị cành cây đè ép mà bó sát, làm cho hình dáng ẩn hiện giữa hai chân càng thêm mê hoặc. Dù cách xa như vậy, Kỷ Hành vẫn như cảm nhận được xúc cảm ấy, tưởng như chỉ cần vỗ khẽ một cái, sự mềm mại đàn hồi ấy sẽ bật lên trong lòng bàn tay. Bàn tay vốn buông lỏng bên hông hắn lúc này không tự chủ được khẽ siết lại. Ý thức được ý niệm vô lễ đó, Kỷ Hành không khỏi bất an, vội ho nhẹ che miệng, trong lòng lại sinh hổ thẹn, sợ bại lộ tâm tư. Hắn bèn nhìn quanh hai bên. Rất tốt, tất cả cung nữ thái giám đều cung kính cúi đầu, chẳng dám thở mạnh, tĩnh lặng như những tượng gỗ, ngay cả Thịnh An Hoài cũng không ngoại lệ.
Chỉ duy nhất một người không cúi đầu, nhưng dù ngước lên, tiểu Hoàng t.ử cũng không thể nhìn thấu biểu tình của phụ hoàng mình.
Kỷ Hành lại ngửa đầu quan sát tiếp.
Điền Thất chưa hay biết bên dưới có thêm một vị khách quý, nàng đổi tư thế, hai chân vòng qua một cành cây mà đứng. Nhánh cây kia vừa vặn nằm giữa hai chân nàng, theo từng động tác hái anh đào của nàng, đôi m.ô.n.g kia liền chuyển động bao quanh nhánh cây. Bản thân nàng thì thấy đó là sự tiện lợi nhưng cảnh tượng này lọt vào mắt một người từng trải phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-that-thang-vi-giua-chon-hau-cung/4999336/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.